Mạc Thiên Nhật Dạ trở nên nhu nhược như vậy từ lúc nào vậy? Trong mớ kí ức hỗn độn của cô về hắn chưa từng nhìn thấy hắn như vậy bao giờ. Hắn thay đổi là vì cô sao? Cô nên thấy hạnh phúc hay nên chê trách bản thân ở quá khứ đây?
Lịch Nhi rủ hàng mi nhìn cái bóng của chính mình trải dài dưới sàn nhà, chính cô đã từng ở đó, tiềm thức luôn nhắc nhở cô nó từng nằm ở đó, vậy cô có đủ vị tha để thể tha thứ cho người đàn ông này hay không?
Lịch Nhi quay mặt đi, điều chỉnh thanh quản bình tĩnh hỏi.
- Anh có biết trước kế hoạch của bọn họ không? Có biết là họ sẽ moi tim của anh?
Mạc Thiên Nhật Dạ lần bàn tay mình gần bàn tay của Lịch Nhi rồi để yên ở đó, hắn nhẹ cười cảm thấy thật vừa đôi.
- Anh có biết.
Có biết? Lịch Nhi quay mặt lại nhìn hắn, ái nộ trong đôi mắt cuộn trào dữ dội.
- Nếu như anh biết tại sao anh vẫn để bọn họ mổ xẻ ngực mình, nếu như anh biết tại sao anh không nói với ông nội ngay từ đầu để ông ấy và anh Cao Ân đừng hy vọng? Anh suýt giết chết chính mình, còn giết cả hy vọng của biết bao nhiêu người, bao nhiêu năm qua anh vẫn ích kỉ như vậy, thứ anh muốn anh sẽ làm mọi cách để đạt được, còn người khác như thế nào anh không hề quan tâm tới, anh cũng xứng đáng được người khác yêu sao?
Cô nhìn thấy ánh mắt hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tinh-giac-ta-la-gi-cua-nhau/3217337/chuong-90.html