Giang Thời: “...”
Giang Thời hất tay hắn ra:“Ai, ai muốn yêu đương với cậu?”
Trình Dã: “th* d*m cũng th* d*m rồi, còn không yêu sao?”
“...”
Gã đàn ông d*m đ*ng, được voi đòi tiên.
Giang Thời về nhà thì Giang Tuyết đang ngồi trên ghế đẩu thấp ở cửa giũ bùn trên giày vải, thấy Giang Thời, bà liếc nhìn y:“Về muộn như vậy, đi đâu thế?”
Giang Thời ôm chặt sách trong ngực:“Buổi chiều con với Cao Tân Hòa đi bắt cua, ở nhà cậu ấy xem đáp án một lát.”
Giang Tuyết nghi ngờ nhìn y:“Con không đi tìm Trình Dã đấy chứ?”
“Không.” Giang Thời nói một cách cứng ngắc:“Không phải mẹ bảo con đừng tìm cậu ấy sao?”
Giang Tuyết giũ giày khựng lại:“Con biết là được rồi, ăn cơm tối chưa? Mẹ đi hâm nóng canh.”
“Tối nay con không ăn cơm ở nhà, con muốn đi nhà Cao Tân Hòa ăn cua.”
Lần này Giang Tuyết không hỏi gì:“Được, vừa hay mẹ mới đan hai đôi dép mới, con lấy một đôi đi.”
Giang Thời đặt sách về phòng mình, lại cầm đôi dép mà Giang Tuyết nói. Giang Thời không ăn cơm ở nhà, Giang Tuyết định nấu đại một bát cơm canh chua ăn, bà vừa đặt nồi lên, quay đầu lại, Giang Thời đứng ở cửa.
“Mẹ, con hỏi mẹ một chuyện được không?”
“Có chuyện gì thì nói đi, con trai lúng túng làm gì?”
Giang Thời nói: “Trưa qua mẹ còn nói bảo con đối xử tốt với Trình Dã, sao đến tối lại không cho con chơi với cậu ấy nữa?”
Động tác của Giang Tuyết khựng lại;“ Đâu phải mẹ không cho con chơi với nó? Chỉ là bảo con đừng tiếp xúc quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thieu-gia-gia-ve-thon/4647879/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.