Edit: Lynn J (https://mdmydreams10.wordpress.com)
Sinh hoạt ở nông thôn so với trong tưởng tượng của Khương Lạc còn thú vị hơn nhiều.
Trần Thước chỉ tùy ý đùa nghịch lá trúc, liền có con chim rất sống động xuất hiện trong tay hắn.
“Tặng cho cậu.”
Khương Lạc yêu thích không buông tay mà thưởng thức, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Trần Thước.
Trần Thước nhịn không được xoa xoa đầu cậu.
Xúc cảm y như trong tưởng tượng.
Khương Lạc bị sờ đầu quen, cũng không cảm thấy gì, ngược lại chờ mong mà nhìn Trần Thước còn có thể chiết ra thứ gì nữa, như là động vật nhỏ bằng cỏ, làm người mềm lòng nói không nên lời.
Trần Thước không bao giờ có nhiều kiên nhẫn như vậy, tất cả lá trúc đều được hắn chiết thành động vật đưa cho Khương Lạc.
Tướng Quân ghé vào dưới chân bọn họ nghỉ ngơi, hình ảnh này thật sự quá tốt đẹp.
Nhưng thực mau, chưa thấy người đã nghe được giọng nữ sắc nhọn vang lên.
“Cái thằng nhóc chết tiệt này, liền biết mày không làm việc trốn chỗ này lười biếng!”
Người phụ nữ ăn mặc bình thường, trong tay vác cái rổ, từ ngũ quan xem ra trước kia cũng là một vị mỹ nhân, chỉ là làn da bởi vì lao động thời gian dài nên không tốt, nhìn qua tang thương rất nhiều.
Trên mặt bà không cười, nhíu chặt lông mày nhìn qua có chút khắc nghiệt.
Ý cười trong mắt Trần Thước ngay lúc người phụ nữ này tiến vào liền hóa thành bình tĩnh, ngưỡng mộ đối với mẹ sớm đã tại mấy năm nay đánh chửi biến mất hầu như không còn.
Không được đến trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thieu-gia-gia-tinh-lai-cau-thanh-doan-sung-that/1114832/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.