Edit: Lynn J (https://mdmydreams10.wordpress.com)
Khương Dật Thành chưa từng chật vật như vậy.
Mục Thuế xuống tay là thật sự không bận tâm, còn tâm cơ mà nhắm chuẩn mặt hắn đánh.
Trong bụng hắn đổ đầy một cổ tử khí, mặt vô biểu tình nhìn qua so với ngày thường còn làm người ta không dám tới gần.
Nhưng Khương Lạc dám, trong tay cậu còn cầm tăm bông, muốn sát thuốc giúp Khương Dật Thành.
Lo lắng thể hiển trắng ra làm cổ khí trong lòng Khương Dật Thành lập tức biến mất không còn một mảnh.
Ánh mắt hắn nhu hòa, ngược lại an ủi Khương Lạc không cần quá lo lắng cho mình.
Nhưng hôm nay cảm xúc của hắn mất khống chế đến thật sự có chút dị thường.
Trừ hắn ra hắn không hy vọng có người xuất hiện bên người em trai.
Hắn không thích có người nhớ thương em trai mình.
Không hiểu sao cổ khí này lại tới, thay vì nói là phẫn nộ chi bằng nói là ghen ghét và sợ hãi.
Nghĩ đến có lẽ một ngày trong tương lai, em trai sẽ có người mình thích, khiến cho hô hấp của hắn có chút khó khăn.
Đây là quan tâm và để ý của anh trai đối với em trai sao?
Khương Dật Thành không biết.
Hắn sống hai mươi năm, tình sử lại trống rỗng, từ nhỏ đến lớn hắn đã được dạy dỗ là phải làm một người anh trai tốt, cẩn thận hồi tưởng hai mươi năm nay, hết thảy của hắn đều chuyển quanh Khương Lạc.
Hắn mừng giận buồn vui đã không biết khi nào bị Khương Lạc tác động.
Ngay cả mộng tưởng trong tương lai của hắn đều là vì Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thieu-gia-gia-tinh-lai-cau-thanh-doan-sung-that/1114833/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.