Edit: Lynn J (https://mdmydreams10.wordpress.com)
Khương Lạc khó được không nằm mơ, ngủ một giấc ngon lành.
Tinh thần lúc tỉnh dậy vào ngày hôm sau thoạt nhìn tốt hơn ngày hôm qua rất nhiều.
Khương Dật Thành còn thức sớm hơn, mang tai nghe không biết đang call video với ai.
Khương Lạc vốn dĩ muốn đi lại nhìn một cái, kết quả bị Khương Dật Thành ấn trở về trong chăn.
“Lạc Lạc đem quần áo mặc đàng hoàng.”
Yên lặng nhìn áo ngủ trên người mình cũng không cảm thấy có gì không đúng, Khương Lạc bĩu môi, nhưng vẫn ngoan ngoãn đem áo ngủ đổi.
Quần áo của cậu đều được Khương Dật Thành chuẩn bị tốt, ngửi thử còn có cổ mùi hương nhàn nhạt, cùng mùi trên người Khương Dật Thành giống như đúc.
Cậu như con gấu lười treo trên người Khương Dật Thành, lộ ra đôi mắt tò mò mà nhìn về phía màn hình.
Tưởng ai, hóa ra là cha mẹ.
Nhìn thấy cậu ra tới, cha Khương mẹ Khương sau màn hình cũng thật cao hứng mà chào hỏi với cậu.
Khương Dật Thành đem tai nghe rút, thanh âm quen thuộc liền truyền ra.
Đối với Khương Lạc, cha Khương mẹ Khương có một đống lời dặn muốn nói.
Khương Lạc cũng nhớ bọn họ, cũng có một đống chuyện thú vị muốn chia sẻ.
Bọn họ nói đến vui vẻ, Khương Dật Thành liền yên lặng làm giá đỡ điện thoại, còn phải coi chừng Khương Lạc, miễn cho cậu vui quá không chú ý từ trên người mình trượt xuống.
Chờ cắt đứt điện thoại, Khương Lạc còn chưa đã thèm, có điều bụng đã đói đến kêu thầm thì.
Cậu cũng lười từ trên người Khương Dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thieu-gia-gia-tinh-lai-cau-thanh-doan-sung-that/1114831/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.