Hôm qua Kiều Bùi bảo Triều Từ suy nghĩ, cũng đã hẹn hôm nay. Cũng may hôm nay Kiều Bùi không tới vào giờ cơm chiều, nên Triều Từ an tâm ăn được một bữa cơm, tích lũy sức lực chuẩn bị phô kỹ năng diễn xuất.
Ăn xong, Triều Từ ra sân trước tản bộ.
Vừa lúc gặp Kiều Bùi đến.
"Hôm nay như thế nào?" Kiều Bùi đi đến bên cạnh Triều Từ, ân cần hỏi.
Mấy ngày này hắn rất bận, ban ngày không mấy khi đến chỗ Triều Từ, "Bích Vân nói ngươi mấy ngày nay chẳng mấy khi ra ngoài, có phải tâm trạng không tốt không? Dạo này thấy ngột ngạt sao?"
"Không có, ngày ngày ngoài chơi cũng rất mệt nên muốn nghỉ ngơi vài hôm."
Hai người vào phòng, Kiều Bùi giúp thiếu niên cởi áo ngoài xuống, đưa cho thị nữ bên cạnh.
"Chuyện hôm qua ta bảo ngươi suy nghĩ, ngươi nghĩ như thế nào rồi?" Kiều Bùi thăm dò hỏi.
Tuy rằng sự xuất hiện đột ngột của Cận Nghiêu khiến hắn cảm thấy nguy cơ, nhưng suy cho cùng hắn không muốn ép buộc thiếu niên.
Triều Từ quay đầu sang nhìn Kiều Bùi, đôi mắt xưa nay thiên chân không nhiễm bụi trần giờ khắc này lại lộ ra vẻ phức tạp.
Cậu thích Kiều Bùi sao? Kỳ thực nhất thời cũng khó mà nói rõ được.
Giao tình hơn mười năm của hai người bọn họ, từ nhỏ đến lớn, Kiều Bùi từ nhỏ đã xinh đẹp, lớn lên rồi lại vừa cao lớn vừa khôi ngô, nhưng hình như vì là giao tình đã có từ khi bắt đầu nhớ chuyện, nên khiến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-nhan-vat-lop-du-phong-nho-be-bi-hong/2647820/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.