Khi Triều Từ cảm thấy mình không còn đủ sức để đuổi theo nữa, thì mặt trăng của cậu lại chạy về phía cậu.
Ngày đó, Lâm Kỳ đã tặng cho cậu một bức tranh. Khi cậu mở bức tranh ra liền nhìn thấy mình đang ngồi dựa bên bàn, trên đầu là bầu trời hoàng hôn màu cam rực rỡ, xung quanh là bụi hoa cúc và hoa nữ lang. Ở giữa bức tranh có một chàng trai với mái tóc dài xoăn nhẹ, vén lại gọn gàng ở phía sau tai, để lộ ra một đôi mắt đào hoa lấp lánh như chứa đựng muôn vàn vì sao. Toàn bộ bức tranh sử dụng những mảng màu táo bạo, với nhiều gam màu nóng khác nhau, nhưng không tạo ra cảm giác bức bối mà ngược lại tạo nên sự ấm áp và lãng mạn.
Bất kể ai nhìn vào cũng có thể cảm nhận được tình yêu của người họa sĩ dành cho chàng trai trong bức tranh này.
"Hôm qua anh chỉ mới vẽ sơ thôi, thấy em không lấy bức tranh đi nên anh không nhịn được lại tô thêm màu sắc vào cho nó." Lâm Kỳ cười nói.
Anh thấy Omega trước mặt mình đang nhìn chăm chú vào bức tranh, mắt cậu không rời khỏi. Sau một lúc, hàng mi dày và cong của cậu khẽ khép lại, trong đôi mắt tuyệt đẹp ấy lại hiện lên ánh nước.
Lâm Kỳ có chút bất đắc dĩ.
Anh không biết người thanh niên trước mặt mình đã trải qua những chuyện gì, nhưng chắc chắn đó là những chuyện vô cùng đau lòng.
Chỉ cần chạm vào vết thương một chút thôi đã khiến cậu cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-lop-xe-du-phong-hen-mon-sup-do/3351121/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.