Hiện tại cách kỳ nghỉ hè ở Đức không lâu, Lâm Thiển Nhân không ở trong ký túc xá dành cho học viên tiến sĩ mà trường học đã sắp xếp cho cô, cô tự thuê một ngôi nhà nhỏ ở một thị trấn nhỏ.
Gia đình của Lâm Thiển Nhân khá giàu có, cô không tiếc tiền cho những thứ này.
Thị trấn này rất hẻo lánh, gần như không có taxi nào đi tới thị trấn này, nên cô ấy đã đặc biệt lái xe đến đón cậu.
Triều Từ ngồi trên xe đi đến thị trấn này, từ cửa sổ xe cậu nhìn thấy khung cảnh của thị trấn, đột nhiên cậu hiểu tại sao chị ấy lại chọn sống ở nơi này.
Dù được gọi là một thị trấn, nhưng thực tế nó giống như một ngôi làng, các công trình xây dựng không quá dày đặc. Có một con sông chảy êm đềm xuyên qua thị trấn nhỏ, phản chiếu lên những cánh đồng rộng lớn, những khóm hoa đầy đủ sắc màu và những ngôi nhà gạch đỏ tràn đầy ấm áp.
Như bước vào một giấc mơ ấm áp và yên bình.
Triều Từ nhắm mắt lại, những tuyệt vọng và gánh nặng đó dường như trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Cuối cùng, chị ấy dừng lại trước một căn nhà nhỏ hai tầng, Triều Từ thoáng nhìn qua đã thấy bụi cúc La Mã và hoa nữ lang được trồng ở bồn hoa trước sân, còn có một khóm hoa cẩm tú cầu rất lớn.
Phía trước sân là một vùng cỏ xanh rộng lớn, đặt bảy tám viên gạch hình tròn không đều nhau kéo dài từ cửa ra phía ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-lop-xe-du-phong-hen-mon-sup-do/3351120/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.