Tại đấu trường thi đấu ở phía xa xa khu 9, tóc vàng đã cảm thán: "Sao mấy hôm nay không được gặp lão đại nhỉ."
Alpha bên cạnh nói: "Làm sao, mày nhớ lão đại rồi à?"
"Cũng không hẳn là nhớ," tóc vàng chậc lưỡi, nhìn ngó những người đi tới đi lui bên dưới, "Tao chỉ cảm thấy không được đúng lắm."
Rõ ràng tổ chức nhà mình vẫn còn ngồi sững sững đây như mặt trời ban trưa, đột nhiên lại chạy đến cái chỗ không có danh tiếng không có tiền bạc mà cũng chẳng có người kia để hao phí sức lực, chung quy vẫn khiến người ta cảm thấy kỳ quặc.....
Cảm giác giống như củ cải trắng ngon lành nhà mình bị lợn gặm mất.
Hắn ta gãi mặt, "Lão đại cứ như đang tự bán mình đi ấy."
Alpha liếc mắt nhìn hắn ta một cái, "Đừng có nói bậy."
Còn bán mình cái gì, lão đại của bọn họ là hạng người như vậy sao?
Núi vàng núi bạc cũng không thể nào mua nổi vị tôn phật chân chính như lão đại đâu!
Lời còn chưa dứt, chợt nghe thấy có đàn em nói: "Anh Cảnh, lão đại anh ấy muốn tìm anh đó."
Tóc vàng nghe xong liền hưng phấn, vội vàng duỗi người nhảy xuống từ trên lan can đang ngồi, độ cao này không thấp, khoảng chừng hơn 2 mét nhưng hắn ta lại nhảy xuống hết sức thuận lợi, tiếp đất nhẹ nhàng như đang nhảy xuống khỏi bậc thang, dáng người mạnh mẽ đầy sức sống và nhanh nhẹn chẳng khác gì một con báo.
Đàn em phía sau nhìn hắn ta, vô ý để lộ vẻ mặt hơi hâm mộ.
—— Đừng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-the-than-thu-bi-dung-hong-dau-oc/727664/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.