"Vì sao lại chọn cái tên này?"
"Vì sao ư?" Vương Đại Vi suy tư, trôi chảy đáp, "Bởi vì lão đại hi vọng chúng ta có thể giống như một con sói, có thể dũng mãnh cắn đứt cổ họng đối thủ."
".............." Tâm tình của Giản Nhiêu càng phức tạp, bởi vì khi hắn đặt tên cũng đã suy nghĩ y như vậy.....
Nhưng mà hắn thật sự không biết đây chính là tổ chức thần bí trong truyền thuyết, chung quy mỗi khi nhắc đến đều trực tiếp gọi là "Cái tổ chức kia", "Đại lão kia" các kiểu, hiếm khi gọi thẳng tên ra.
Mà thoạt nhìn Triều Thu chẳng hề có nửa điểm nào liên quan đến cái vị đại lão ngang ngược khí phách tà ma điên cuồng đó.
Điều duy nhất khiến cho Giản đại lão cảm thấy ngoài ý muốn chính là mạch suy nghĩ của hắn lại có thể đụng trúng suy nghĩ của Triều Thu nhiều đến thế....
Tên đụng, ký hiệu đụng, ý nghĩa đụng, thậm chí ngay cả ý tưởng về việc mở rộng thế lực cũng đụng luôn. Đổi thành một người khác thì làm sao có thể có mạch não giống hắn đến mức như vậy.
Trong lòng hắn đột nhiên thấy kích động, nhớ đến một bài thơ mình đã từng xem qua.
Thân vô thải phượng song phi dực, tâm hữu linh tê nhất điểm thông. [1]
[1] Trích "Vô đề" của Lý Thương Ẩn.
Đây chính là cảm giác khi có linh cảm tương thông với nhau sao?
*
Ban đêm, khu 12 đèn đuốc sáng trưng.
Cửa quán bar mới bị một đoàn người đẩy ra, người trong quán đều đồng loạt ngẩng đầu, sau khi nhận ra chỉ là mấy vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-the-than-thu-bi-dung-hong-dau-oc/727663/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.