Lâm Tân Mông nắm chặt tay, không cam lòng.
Mảnh vải có chất liệu đặc biệt, chỉ có dùng nước biển tẩm ướt thì mặt trên mới hiện ra chữ.
Thông tin này là cô ta hạ tâm huyết mãi mới đổi với hệ thống.
Bởi vậy, cho dù không thể là người đầu tiên giải manh mối, cũng nhất định không để lãng phí điểm!
Huống hồ, nói không chừng còn có thể vớt vát được chút ấn tượng tốt về mình trước mặt Chu Mạt Lê, kéo thêm một đợt fan.
Thấy Lâm Tân Mông kiên trì như vậy, Chu Mạt Lê cũng gật đầu.
Hai người đi về phía bờ biển.
Chu Mạt Lê phụ trách manh mối 7, Lâm Tân Mông phụ trách manh mối 3.
Hai người đem hai tấm manh mối ngâm trong nước biển trong vắt.
Thời gian từng phút trôi qua, miếng vải hình chữ nhật in số 7 dần dần hiện ra chữ.
Lâm Tân Mông vui mừng nói: “Thấy rồi, có chữ này, quả nhiên chúng ta nghĩ không sai! Viết cái gì thế ạ?”
Chu Mạt Lê: “Trên đời không có kẻ nào mềm yếu như nước, kẻ nào tấn công được kẻ mạnh là kẻ đó thắng.”
“Đây là lời trong Đạo Đức Kinh.”
Lâm Tân Mông kinh ngạc, nhớ lời Lục Dạng nói, không khỏi nhăn mày, “Cho nên nhiệm vụ 7 thật sự là nhặt rác trên bờ biển?”
Chu Mạt Lê không phản ứng lại nghi hoặc của cô ta, mà hỏi: “Manh mối 3 mà chúng ta phát hiện trước đó có thay đổi gì không?”
Lâm Tân Mông lắc đầu, “Không có. Vẫn là bức tranh về nấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tham-gia-show-sinh-ton-cung-anh-trai-dinh-luu/3734579/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.