Bên ngoài chính là Lý Trọng Yến và đoàn người của hắn.
Hôm qua, sau khi nhận được tin Cố Tuế An gặp phải nhóm cướp, Lý Trọng Yến lập tức dẫn Hắc Giáp Vệ ra khỏi thành không nghỉ ngơi một khắc nào. Lúc này, ngựa đã hơi chịu không nổi nữa nên mới dừng lại để cho ngựa uống nước và ăn thêm thức ăn.
“Điện hạ, bên cạnh có một ngôi miếu đổ nát, hay là chúng ta vào đó nghỉ ngơi một lát đi.” Nguyễn Lưu Tranh cũng đã theo kịp đường suốt một đêm, lúc này sắc mặt có chút tái nhợt.
Sau khi đến cổ đại, nàng ta đã kết giao với vài người bạn giang hồ và cũng học được chút võ công, nhưng việc cưỡi ngựa lâu như vậy thì nàng ta vẫn cảm thấy hơi không chịu nổi.
Biết thế này, nàng ta đã không đi theo rồi.
Hiện giờ nàng ta đã biết Cố cô nương kia là ai, là đích nữ của đương kim Thừa tướng, cũng là biểu muội của Thái tử Điện hạ. Chắc là Thái tử Điện hạ chỉ lo lắng cho muội muội thôi.
Lý Trọng Yến nhìn về phía sườn dốc của núi Ngôi Pha kia, mặt không biểu cảm, cũng không nói lời nào.
Lúc này, trong lòng hắn đầy rẫy sự lo lắng dành cho Cố Tuế An, chỉ ước có thể lập tức đến núi Ngôi Pha để tìm Tuế Tuế của hắn.
Tuế Tuế của hắn, yếu ớt và nhát gan như vậy, khi xưa chỉ vô tình nhìn thấy hắn trừng phạt kẻ phản bội trong Đông Cung thôi cũng đã dọa nàng sinh bệnh một trận rồi.
Giờ đây, hắn không dám nghĩ Tuế Tuế của hắn gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047351/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.