Mộ Hành Tắc mở hộp gỗ ra, nhìn thấy bên trong đặt một con dao găm, toàn thân đen tuyền, được chế tạo từ Huyền Băng, khí lạnh tỏa ra áp người. Hai mắt của Mộ Hành Tắc sáng rực lên, chàng ta không kìm được mà khen ngợi: “Dao tốt!”
Nói xong, chàng ta liền không nhịn được mà lấy nó ra. Ánh nắng xuyên qua bậu cửa sổ của gian phòng sang trọng chiếu lên con dao găm, phản chiếu một vầng hào quang. Ngón cái của chàng khẽ chạm vào, liền xuất hiện một vết máu.
“Con dao găm này là do cha ta ngẫu nhiên có được khi còn trẻ, mấy năm nay vẫn luôn được đặt ở nhà. Mộ công tử có võ nghệ phi phàm, chắc chắn sẽ thích con dao găm này.” Cố Nguyên Triều nói.
“Đương nhiên rồi, ta rất thích!” Mộ Hành Tắc nở một nụ cười rạng rỡ.
Tạ Vân Đình rũ mắt cũng mở hộp gỗ ra, bên trong đặt một cuộn tranh. Chàng ấy chậm rãi mở cuộn tranh ra, ngay sau đó đáy mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, đó lại là tác phẩm gốc của Nguyên Thu Đại Sư. Tuy rằng cảm xúc của chàng ấy xưa nay luôn kín đáo không bộc lộ ra ngoài, nhưng khóe miệng hơi nhếch lên vẫn cho thấy tâm trạng của chàng ấy cực kỳ tốt.
Cố Nguyên Triều nhìn thấy thần sắc của Tạ Vân Đình, liền biết đối phương rất hài lòng với món quà này.
Lúc này, vài người tiểu nhị mặc đồng phục thống nhất liên tục dọn các món ăn lên bàn.
Trên bàn bày đủ món ngon khiến người hoa cả mắt, có món: chim khách đậu cành mai, tôm cuốn cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047330/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.