Kể từ khi Lâm Lạc vào Học viện Mỹ thuật Quốc gia học, Tỉnh Ngộ đã chăm chỉ đến đây hơn rất nhiều.
Đi thẳng đến phòng làm việc của trưởng khoa, Tỉnh Ngộ gõ cửa.
Lâm Lạc lập tức tới mở cửa cho Tỉnh Ngộ, vừa nhìn thấy anh, trên mặt cậu liền nở một nụ cười.
“Anh đến rồi.”
Tỉnh Ngộ đã mấy ngày không gặp cậu nên giờ vừa nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt cậu bé, anh cũng không thể nhịn được mà mỉm cười:
“Ừ, anh đến rồi.”
Anh đưa tay sờ sờ tóc của Lâm Lạc, vô cùng trìu mến hỏi: "Tình hình sao rồi?"
Lâm Lạc bước sang một bên để Tỉnh Ngộ nhìn vào trong.
Trưởng khoa, Cảnh Vân và bạn cùng phòng của Lâm Lạc đều ở đó.
“Em đã tìm rất nhiều người làm chứng cho em, chỉ đợi mỗi anh thôi.” Lâm Lạc cười.
“Tố Quân không đến sao?” Tỉnh Ngộ hỏi.
"Không," Lâm Lạc đáp, "cô ta nói đang bận ôn tập, không rảnh."
Tỉnh Ngộ hơi nhíu mày.
“Bức tranh em bảo anh mang theo đâu?” Lâm Lạc nói.
“Đây.” Tỉnh Ngộ cầm bức tranh vẫn còn để nguyên trong khung treo tường, đưa cho cậu xem.
Đây chính xác là bức tranh con báo do Lâm Lạc vẽ tại Công ty của Tỉnh Ngộ.
Cũng là ý tưởng đầu tiên của Lâm Lạc.
Vì Tỉnh Ngộ nói cậu giống một con mèo nên khi lần thứ hai vẽ lại bức tranh, Lâm Lạc đã thêm cả mèo vào đó.
Con báo là Tỉnh Ngộ, và con mèo đen là cậu.
Hai người không coi ai ra gì mà trò chuyện khiến trong lòng trưởng khoa chợt có dự cảm xấu.
Mối quan hệ giữa hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tranh-cua-toi-hot-khap-the-gioi/1099281/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.