Lâm Lạc còn đang ngồi cạnh, sao Tỉnh Ngộ có thể để cô ta chạm vào mình được.
Anh vội kéo tay áo mình tránh đi, đồng thời dùng giọng điệu giải quyết việc chung nói:
“Tố Quân, lần này em sai rồi.”
“Là một họa sĩ, sao em có thể sao chép ý tưởng của người khác như vậy được?”
“Nếu đổi lại việc này xảy ra với em, nếu có người ăn cắp ý tưởng của em sau đó lại đổ ngược lại cho em lấy ý tưởng của họ, vậy em cảm thấy thế nào?”
Nói thật, lần này Tỉnh Ngộ rất thất vọng với Miêu Tố Quân.
Bởi anh luôn nghĩ Miêu Tố Quân chỉ là tính tình tiểu thư nhưng bản chất con người không tệ, không giống anh trai cô ta.
Nhưng Tỉnh Ngộ không ngờ rằng Miêu Tố Quân lại làm chuyện như vậy.
Hơn nữa nhìn tác phong này của cô ta, chắc chắn đây không phải là lần đầu tiên.
Vậy mà Tỉnh Ngộ đã từng khen cô ta vẽ đẹp trước mặt Lâm Lạc.
Giờ anh chỉ muốn quay ngược về quá khứ rút lại những lời đó.
Sự thất vọng trong mắt Tỉnh Ngộ còn khó để Miêu Tố Quân chấp nhận hơn việc cô ta bị buộc tội sao chép ý tưởng.
Cô ta cắn chặt môi, nước mắt rơi xuống:
"Thực xin lỗi, em biết sai rồi, anh đừng giận em được không?"
Hiện tại, cô ta chỉ có thể cứu vãn hình ảnh của mình trong lòng Tỉnh Ngộ bằng cách kịp thời thú nhận lỗi lầm của mình.
Tỉnh Ngộ là một người rất thích vẽ tranh sơn dầu, anh ấy chắc chắn không thể chấp nhận chuyện sao chép.
Nói không chừng từ giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-tranh-cua-toi-hot-khap-the-gioi/1099282/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.