🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khương Ấu An không còn chú ý đến Khương Cẩm Nam nữa. Khi vừa chuẩn bị đi ra ngoài, Khương Dương đã đỡ Khương Tuyết Dao vào bên trong.

Khương Tuyết Dao, với máu chảy đầm đìa trên tay, khiến quần áo của cô cũng bị nhiễm đỏ. Máu từ đầu ngón tay nhỏ xuống từng giọt. La thị hoảng hốt kêu lên: "Dao Nhi! Chuyện gì đã xảy ra???"

Khương Ấu An lập tức bảo Xuân Đào đem chiếc hộp cứu thương từ tiệm ra.

"Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Sao chị Tuyết Dao lại bị thương như vậy?" Khương Ấu An đi lấy hộp dụng cụ và cẩn thận cắt tay áo của Khương Tuyết Dao, phát hiện trên cánh tay có một vết cắt do vật sắc nhọn và bàn tay dính nhiều mảnh sứ nhỏ.

Khương Dương tức giận nói: "Anh thấy có người lợi dụng lúc Tuyết Dao không chú ý, đẩy em ấy một cái va vào sạp hàng đồ sứ. Mấy món đồ sứ đổ xuống, Tuyết Dao phản ứng nhanh nhưng vẫn bị thương ở tay. Anh định đuổi theo kẻ đó, nhưng lại lo lắng cho Tuyết Dao nên dừng lại. Đối phương cũng nhân cơ hội mà chạy thoát."

"Ai lại vô đạo đức như vậy?" La thị đau lòng không kể xiết.

"Anh Dương, anh có thấy rõ người đó không?"

"Thấy được rồi!"

"Tốt lắm, lát nữa chúng ta sẽ tìm một họa sĩ để vẽ lại diện mạo của người đó. Khương Ấu An dứt lời, bắt đầu chăm sóc vết thương trên tay Khương Tuyết Dao và căn dặn, "Chị Dao, sẽ hơi đau đấy, chị cố gắng chịu một chút nhé!"

Khương Tuyết Dao khẽ gật đầu.

Sau khi Khương Ấu An tỉ mỉ lấy hết các mảnh vụn ra khỏi vết thương, trán Khương Tuyết Dao đã thấm đầy mồ hôi lạnh. Đợi đến lúc bôi thuốc và băng bó xong, Khương Ấu An nhẹ nhõm thở ra.

"Chị nhớ cẩn thận, trong mấy ngày tới không nên để tay chạm vào nước, cũng đừng mang vác vật nặng để tránh làm vết thương hở ra. Ăn uống thanh đạm một chút, tránh đồ cay nóng nhé."

Khương Ấu An nhẫn nại dặn dò Khương Tuyết Dao, trong khi Khương Cẩm Nam đứng yên với vẻ mặt ngơ ngác. Anh cũng nhớ rằng, ngày xưa nếu anh bị thương ở đâu đó, người đầu tiên xuất hiện luôn là Tiểu Lục. Con bé sẽ vừa băng bó vết thương cho anh vừa trò chuyện những điều mà anh thường thấy là lải nhải. Một lần rồi lại một lần không quản phiền phức mà cứ lặp lại bên tai mình... Cuối cùng anh nhận ra mình đã từng bước đẩy em gái ra xa thế nào.

Sau khi dặn Khương Tuyết Dao những điều cần lưu ý, Khương Ấu An kéo tay cô ấy đi tìm vị họa sĩ.

Khi bước ra khỏi cửa hàng, Khương Ấu An chợt khựng lại như nhớ ra điều gì rồi mới tiếp tục bước đi. La thị vẫn đang lo lắng cho Khương Tuyết Dao còn Khương Cẩm Nam thì nhìn xuống mũi chân, im lặng chẳng nói gì. Anh thậm chí không dám ngẩng lên vì sợ rằng sẽ không kiềm được ký ức về những lần Tiểu Lục chăm sóc mình.

*****

Hứa Thanh là họa sư trẻ tuổi được Khương Ấu An thuê để vẽ tranh sơn thủy cho buổi tổ chức lễ hội mùa thu.

Dựa theo miêu tả của Khương Dương, Hứa Thanh đã hoàn thiện ra dung mạo kẻ gây rối kia, "Có phải người này không?'

Khương Dương nhận bức tranh, liếc mắt đã nghiến răng nghiến lợi nói: "Phải, chính là kẻ này."

Khương Ấu An nhận bức vẽ từ tay Khương Dương, dung mạo kẻ này độ khoảng đôi mươi, giới tính nam, ngũ quan bình thường, đặt ở trong đám đông sẽ không nhìn ra.

"Hai vị, nếu muốn tìm người này bằng cách nhanh nhất có thể, tại hạ có một đề xuất."

"Hứa họa sư mời nói."

Nhìn Khương Ấu An thẳng táp nhìn chính mình, Hứa Thanh có chút mất tự nhiên, vội dịch mắt, tay phải nắm lại đặt trên miệng khẽ ho nhẹ, "Hai vị có thể tìm đến An Hoài Lâu."

Khương Ấu An biết đến nơi này, mạng lưới tình báo lớn nhất từng xuất hiện trong tiểu thuyết, chỉ là Khương Ấu An đọc lướt qua nên cô không nắm rõ về An Hoài Lâu, đại khái các quân vương quốc gia lân cận rất e ngại nơi này, giống như hổ tình mồi, nhưng họ cũng không dám tùy tiện tiêu diệt những người cai trị ở An Hoài Lâu.

"An Hoài Lâu có giúp tìm người không?"

"Vì hỗ trợ tìm người là việc nhỏ này, ra chút tiền là có thể, chẳng qua giá cả đối với người dân bình thường cũng cảm thấy đắt đỏ."

Tiền không phải vấn đề, chỉ cần biết ai đã làm hại Khương Tuyết Dao.

Khương Ấu An và Khương Dương đi tìm tổ chức An Hoài Lâu, quả nhiên chỉ cần bỏ tiền ra là sẽ biết được danh tính kẻ hành hung.

Chỉ có điều... đối phương chỉ thu 10 đồng tiền...

Cô không hiểu tại sao vị họa sư kia lại nói nó đắt.

"Người hầu trong phủ công chúa vì sao lại đẩy em Dao?" Khương Dương nghĩ mãi vẫn không ra.

Không chỉ riêng anh, ngay cả Khương Ấu An cũng không rõ.

*****

Khương Ấu An trở về tiệm một chuyến, thấy Khương Tuyết Dao không có bất kỳ dấu hiệu nào không khỏe, lúc này mới an tâm trở về vương phủ.

Mới vừa xuống xe ngựa, thì gặp Thần Nam vương phi cũng vừa về, "Con dâu, lại đây."

Khương Ấu An tiến lên hành lễ, "Vương phi, có chuyện gì ạ?"

"Ngày mai là sinh nhật của Trưởng công chúa, đừng quên nhé."

Khương Ấu An thật sự đã quên: ...

Thần Nam vương phi lại sờ mũi, "Con dâu đi đâu về vậy?"

"Trước đó con dâu đi giúp đỡ chuyện cửa tiệm của Tam thúc ạ." Khương Ấu An nhận ra biểu hiện của mẹ chồng có chút không thoải mái.

"À, Tam thúc của con dâu, nghe nói ông ấy mở cửa tiệm kinh doanh rất phát đạt... quần áo có vẻ đẹp nhỉ?"

Khương Ấu An lập tức hiểu ý của bà, "Kinh doanh hiện tại tốt hơn trước nhiều, đúng rồi, Vương phi, trước đây con dâu đã chuẩn bị cho ngài hai bộ váy mùa thu, lát nữa con dâu sẽ bảo Xuân Đào mang đến viện Tuyết Tùng cho ngài xem."

Thần Nam vương phi bỗng nhiên hăng hái nói, "Ôi, thật là trùng hợp, gần đây ta không biết sao mà gầy đi nhiều, vòng eo càng ngày thon thả, quần áo mà Cẩm Tâm Lâu gửi đến lại không vừa với ta, vậy thì để ta sai mẹ Trương đi theo con dâu về phòng lấy, như vậy đi, nếu mặc đẹp sau này ta sẽ mặc nó đi tham dự tiệc sinh nhật Trưởng công chúa."

"Vâng..."

Thần Nam vương phi chỉnh lại tay áo, "Nhưng nếu không đẹp, không xứng với thân phận cao quý của ta, ta cũng sẽ mặc ra ngoài."

Khương Ấu An bất đắc dĩ cười nói: "Vâng, thưa Vương phi, con dâu xin phép về phòng trước."

"Ừm."

Khương Ấu An đi về phía viện Tử Lâm, mẹ Trương lập tức theo sau để lấy quần áo, nhưng vừa đi được vài bước thì phát hiện Vương phi nhà bà cũng đang đi theo.

"Vương phi..." mẹ Trương nhẹ nhàng gọi.

Thần Nam vương phi ban đầu không phản ứng, đến khi mẹ Trương gọi lần nữa, bà mới vội vã đi sang hướng khác và nói, "Ai, vốn định đi xem con trai, nhưng có lẽ phải chờ thêm chút nữa..."

Khương Ấu An cảm thấy dở khóc dở cười.

Mẹ Trương cũng không biết phải làm sao với Vương phi nhà bà.

Khuôn mặt bà hiện rõ sự sốt ruột, mau chóng lấy quần áo cho Vương phi mặc thử ngay!

Còn không phải bên ngoài có rất nhiều người đồn rằng tay nghề con dâu Thế tử phi thêu thùa rất khéo tay sao, không thua kém chất lượng của Cẩm Tâm Lâu sao, nhất là Vương phi thường thấy Thế tử phi mặc những bộ quần áo mới lạ và đẹp mắt, rất thèm muốn nhưng lại không dám nói ra.

Nghe thấy Thế tử phi làm cho hai bộ quần áo mới, hận không thể chạy ngay đi xem chúng.

Vương phi nhà bà không có ham mê của lạ gì, chỉ yêu thích cái đẹp, nhất là mấy món trang sức tinh xảo và váy vóc đẹp.

***** 

Ngày úp: 01/01/2025 lúc 00:00

HAPPY NEW YEAR !!! 

WELCOME 2025 !!!

NEW YEAR NEW BEGIN !!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.