Người dịch: Pey
Một ông lão với mái tóc bạc phơ, khuôn mặt đầy những vết nhăn hằn sâu nhưng ánh lên vẻ minh mẫn và tinh thần sảng khoái. Lúc này, ông hướng ánh mắt hiền hòa về phía Khương Ấu An, nét mặt tràn đầy vẻ thân thiện. Khương Ấu An thoáng ngỡ ngàng, nhẹ giọng cất lời: "Tô phu tử..."
Trước mặt cô chính là Tô phu tử, người từng là thầy dạy của Khương Cẩm Nam tại tư thục. Tô phu tử vốn là một nhân vật có tiếng trong kinh thành, danh tiếng vang xa. Tư thục nơi ông giảng dạy là nơi mà nhiều gia đình giàu có sẵn sàng bỏ ra không ít tiền để đưa con mình vào học. Thuở trước, Khương Cẩm Nam thường xuyên trốn học để đi chơi, mà mỗi lần như vậy, Khương Ấu An đều đích thân đến tư thục để xin lỗi Tô phu tử thay anh ta. Lâu dần, mối quan hệ giữa Tô phu tử và Khương Ấu An cũng trở nên gần gũi hơn. Thế nhưng, bất kể Khương Ấu An giải thích bao nhiêu lần đi nữa, vị thầy giáo này vẫn kiên quyết nhầm lẫn, luôn xem cô là chị của Khương Cẩm Nam.
[ BẢN DỊCH CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN WATTPAD, NẾU BẠN ĐỌC Ở WEB KHÁC TỨC LÀ WEB ĐÓ ĐÃ LẤY TRUYỆN CỦA MÌNH RE-UP KHÔNG XIN PHÉP :) ]
Khương Ấu An khẽ cười rồi hỏi: "Tô phu tử, không lẽ lần này anh ta lại trốn học nữa sao?" Mặc dù lúc này quan hệ giữa cô và gia đình Khương gia đã chấm dứt, nhưng đối với Tô phu tử, sự kính trọng dành cho một bậc trưởng bối vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-cac-anh-hoi-han-roi/3743935/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.