Người dịch: Pey
Khương Tu Trạch vừa mới ngồi xuống thư phòng chưa được nửa nén hương thì cửa thư phòng đột ngột bị ai đó từ bên ngoài đẩy mạnh vào.
"Khương Tu Trạch, tại sao ngươi lại bắt nạt em gái của mình?"
Hà thị, mặt đầy tức giận, bước thẳng vào thư phòng, chất vấn Khương Tu Trạch một cách sắc bén. Anh thở dài, cảm thấy đau đầu ghê gớm, "Mẹ, bây giờ con rất bận, mẹ có thể ra ngoài trước được không? Đợi con xong việc rồi chúng ta sẽ nói tiếp, được chứ?"
Nói xong, anh cúi đầu tiếp tục xem sổ sách. Công việc chất chồng, anh mới nhận ra rằng vẫn còn rất nhiều thứ đang chờ xử lý.
Hà thị đi thẳng tới trước bàn, vẻ mặt đầy bất mãn, "Con nhất quyết phải lo công việc bây giờ sao? Trong nhà chẳng lẽ chỉ có mình con là nam giới? Diệu Diệu chỉ muốn con dành chút thời gian để bầu bạn với nó, mà con không thể tạm dừng một lát sao? Lại còn la mắng nó nữa, chẳng lẽ con không biết nó nhát gan thế nào à?"
Không thèm để ý lời mẹ nói, Khương Tu Trạch tiếp tục chăm chú vào sổ sách. Khi vừa định đưa tay lấy bút lông để đánh dấu một chỗ sai trên sổ, thì Hà thị vì tức giận khi thấy thái độ dửng dưng của con trai và nhớ tới hình ảnh con gái cưng khóc nức nở, liền bước tới giật sổ sách khỏi tay anh.
"Khương Tu Trạch, mẹ đang nói chuyện với con, chẳng lẽ con không nghe thấy sao?"
"Mẹ, trả lại sổ sách cho con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-song-lai-cac-anh-hoi-han-roi/3738641/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.