🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tối nay trời đổ mưa to rửa sạch Hoàng thành, hệt như cái ngày cung biến ấy.



Mộ Tương đứng trước cửa sổ, ngắm khóm hoa bị nước mưa va đập đến ủ rũ ở bên ngoài, im lặng không nói gì.



Màn đêm sâu thăm thẳm, chỉ có một mình ngọn nến cháy sáng, khí lạnh len ​​lỏi theo da thịt thấm vào tận xương tủy.



“Bệ hạ, đã đến lúc nghỉ ngơi rồi.” Thượng Hỉ kính cẩn khuyên nhủ



Mộ Tương gật gật đầu rồi trở lại trước giường. Cung nữ rũ mắt giúp hắn cởi qu4n áo, sau đó quy củ lui ra.



Hắn đột nhiên hô: “Thượng Hỉ.”



Thượng Hỉ sửng sốt: “Nô tài ở đây.”



Mộ Tương: “Nếu cô nhớ rõ không nhầm thì năm nay ngươi hai mươi ba nhỉ?”



Thượng Hỉ: “… Dạ đúng.”



Mộ Tương như có điều ám chỉ, nói: “Nếu là nam nhi bình thường, sợ rằng đã sớm có thê thiếp vây quanh, nhi nữ song toàn rồi.”



Thượng Hỉ có khuôn mặt ưa nhìn, vẻ ngoài khôi ngô, nếu sinh ra trong một gia đình khá giả, gã hẳn sẽ là một thiếu niên lang ôn nhuận như ngọc.



“…” Thượng Hỉ không biết trong hồ lô của Mộ Tương muốn bán thuốc gì, đành phải cân nhắc trả lời, “Trước khi gặp bệ hạ, nô tài cũng từng rất ao ước, nhưng bây giờ có thể hầu hạ bệ hạ đã là phúc phận lớn nhất của nô tài.”



Mộ Tương nằm nghiêng trên giường, cách Thượng Hỉ một bức bình phong mỏng: “Ngươi thật sự cảm thấy hầu hạ ta là phúc phận à?”



“Bệ hạ nhân từ, có thể ở bên hầu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-soan-ngoi-han-gia-chet-bo-tron/2471397/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.