🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mộ Tương nói xong liền hối hận, xoay người ôm chậu hoa và tranh chữ muốn rời đi.



Giọng Sư Hòa truyền đến từ phía sau: “Nơi đây là Hoàng thành, điện hạ là Hoàng đế, mọi thứ ở đây đều thuộc về điện hạ, sao sẽ chỉ có một cái chứ?”



Mộ Tương thoáng dừng bước, sau đó tăng nhanh tốc độ, bóng dáng vội vàng, có cảm giác như đang chạy trối chết.



Thượng Hỉ đang đợi ngoài điện, kinh ngạc nhìn hắn: “Bệ hạ, ngài……”



Mộ Tương vội ném chậu cây cho Thượng Hỉ: “Hồi cung!”



Thượng Hỉ mù mờ đi theo sau Mộ Tương, xem chừng Quốc sư đại nhân lại chọc bệ hạ tức giận? Nếu không thì sao lại thành cái dáng dấp này?



Gã nhìn vành tai đỏ bừng của Mộ Tương, quan tâm hỏi: “Bệ hạ, có phải là cung Vị Ương hơi nóng không?”



“… Không, không nóng.” Mộ Tương xoay người cầm lấy chậu cây trên tay Thượng Hỉ, “Để cô tự bê.”



“… Dạ.”



Nhắc mới nhớ, chỉ còn hai ngày là đến lễ Chi Hương(1).



(1) 栀香 Chi Hương, hương là hương hoa hương thơm. Chi là hoa dành dành.



Đây là lễ hội hàng năm ở Tương Quốc, nguyên nhân vì vào ngày hôm đó, Nhã Đế và vợ đã định tình bằng một nhành dành dành, Nhã Đế bèn đặt nó thành lễ hội truyền thống. Mặc dù có lịch sử chưa đầy một trăm năm, nhưng lễ Chi Hương rất được dân chúng bách tính chào đón.



Ngay cả những thiếu nữ khuê tú bình thường hiếm khi ra cửa, nay cũng sẽ ra để ngắm trăng ngắm đèn ngắm hoa.



Nghĩ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-soan-ngoi-han-gia-chet-bo-tron/2471394/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.