Edit + beta: Iris
Có lẽ do gần đây cuộc sống tương đối suôn sẻ, nói cụ thể hơn là do có người chiều chuộng quá sẽ bất giác hành động ngạo kiều. Vì vậy ngay cả khi Đào Mộ nhận ra ý tốt của Lâm Dung An, cậu vẫn không thèm để ý tới hắn.
Nếu là trước kia, tuyệt đối sẽ không có chuyện này, chỉ cần có đủ lợi ích, cho dù khiến bản thân ấm ức thì Đào Mộ cũng sẽ lá mặt lá trái với họ Lâm, nhưng bây giờ cậu không nghĩ như vậy nữa. Cha Diệu nói rất đúng, cuộc sống ngắn ngủi, tiền có kiếm mãi cũng không đủ, vả lại kiếm tiền là để cuộc sống thoải mái hơn, bây giờ cậu không thiếu tiền, sao phải tự khiến bản thân khó chịu, kết phường buôn bán với kẻ thù kiếp trước?
Là ngại thời gian luyện tập quá ngắn hay ngại đóng phim không thú vị.
Chỉ là chuyện này còn liên quan đến Lệ Khiếu Hằng, dù Đào Mộ không muốn để ý đến Lâm Dung An, nhưng cậu không thể quyết định thay Lệ Khiếu Hằng, đành nói cho có lệ: "Tôi không rõ chuyện này lắm, tuy tôi là đối tác của Tư Bản Khiếu Hằng, nhưng tôi không tham dự quản lý cụ thể trong công ty. Nếu Lâm gia có hứng thú hợp tác với Tư Bản Khiếu Hằng, vẫn nên trực tiếp trao đổi với Lệ tổng đi."
"Ồ?" Lâm Dung An nhướng mày, nghiêng đầu đánh giá Đào Mộ, cười nói đầy hàm ý: "Tôi tưởng với quan hệ giữa Đào tổng và Lệ tổng, tôi tới tìm cậu sẽ dễ hơn chút chứ."
Đào Mộ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-ac-doc-trong-sinh/3359358/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.