Edit + beta: Iris
"Cảnh 46 《 Hắc Bạch 》 quay lần đầu."
Chu Viễn Đình và A Trạch dẫn theo đám anh em trốn vào ngõ nhỏ, A Trạch không thể chịu đựng được nữa, hắn bị đâm hai nhát vì chắn đao giúp Chu Viễn Đình, bụng còn bị người ta đâm một đao, máu chảy ào ào qua khe hở ngón tay. A Trạch đau đến mồ hôi đầy đầu, nổi cả gân xanh, liên tục hít sâu.
"Không được, tôi không chống cự nổi nữa." A Trạch dựa vào vách tường bẩn thỉu, từ từ trượt dần xuống, ánh mắt hơi mất tập trung nhìn Chu Viễn Đình cũng bị chém mấy đao nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi: "Thằng nhóc cậu không đau sao?"
Chu Viễn Đình dựa vào một vách tường khác, ngửa đầu không nói.
"Tôi đau quá." A Trạch ôm chặt bụng, toàn thân căng chặt: "Khi còn nhỏ tôi sợ đau nhất, kết quả lại vướng vào hắc đạo, có biết vì sao mỗi lần đánh nhau là tôi lại xông vào đầu tiên không? Bởi vì tôi sợ chết. Lùi ra phía sau thì cảm thấy rất mất mặt, chỉ có thể cắm đầu đi về phía trước. Khi những người đó thấy tôi mạnh mẽ như thế, bọn họ sẽ sợ trước."
Nói tới đây, A Trạch lại hít hai hơi thì nghe thấy Chu Viễn Đình hỏi: "Vì sao?"
"Cái gì?" A Trạch ngẩng đầu nhìn Chu Viễn Đình. Chu Viễn Đình cũng đồng thời cúi đầu, tầm mắt hai người chạm nhau, ánh mắt Chu Viễn Đình vô cùng phức tạp, dường như vẫn là loại xa cách kiêu ngạo bất cần đời, rất khinh thường đám đàn em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-phao-hoi-ac-doc-trong-sinh/3359359/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.