Lang Tạp không có thói quen ngủ sớm, cộng thêm trong lòng chất chứa nhiều tâm sự, đêm nay định sẵn sẽ là một đêm khó ngủ của hắn.
Trong đầu hắn cứ lặp đi lặp lại chuyện Tạ Chỉ Thanh mang thai, vậy mà vẫn cảm thấy không thể tin tưởng được.
Nhưng mà bất luận thế nào... Hắn nghiêng người nhìn dung nhan đang ngủ say của Tạ Chỉ Thanh, trong lòng dâng lên một niềm hân hoan khôn xiết.
Bọn họ thế mà lại... có hài tử rồi! Một tiểu bảo bảo thuộc về hai người họ!
Lang Tạp khép mắt lại, trong đầu hiện lên dáng vẻ của đứa trẻ tương lai.
Nhất định là phiên bản thu nhỏ của Tạ Chỉ Thanh... đôi mắt tròn xoe, giọng nói mềm mềm, thân hình bé xíu đứng giữa sân, vươn hai tay đòi hắn bế, miệng gọi một tiếng "A cha" thật ngoan...
Lang Tạp cảm thấy đầu óc choáng váng.
Hắn vội vàng mở mắt ra, xua tan những hình ảnh trong đầu, bằng không bản thân lại tiếp tục mơ mộng viển vông nữa mất.
Sau đó hắn lại bắt đầu suy tính đến những chuyện khác.
Trước lúc ra về, mấy vị đại phu đã từng nói thể trạng của Tạ Chỉ Thanh rất tốt, hiện tại mọi việc đều ổn, không cần lo lắng quá mức, chỉ cần lưu ý bổ dưỡng, giữ cho tâm trạng của y ôn hòa là được.
Lang Tạp âm thầm sắp xếp trong đầu một lượt, quyết định phải đi mời thêm vài vị đầu bếp giỏi, mỗi ngày thay đổi món ngon tẩm bổ cho Tạ Chỉ Thanh.
A, phải rồi — dạo này tuyết rơi liên tục, nhất định còn phải cử người lo chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhuyen-manh-my-nhan-ga-cho-lang-vuong/5213492/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.