Phong cách của bức hoạ này khác với các tác phẩm đẫm máu và đáng sợ trong phòng triển lãm tranh tử vong.
Trong tranh không có thịt miếng hay huyết tương, chỉ có màu lam đậm vô biên rơi vào bóng tối, trung tâm màu lam đậm, là hài cốt của chiếc du thuyền bị chia thành hai nửa.
Cỏ nước¹ dọc theo thân tàu loang lổ điên cuồng lan rộng, bên hông thuyền mơ hồ có thể thấy được tên hiệu 'Hoàng Hôn', ở dưới đáy biển hoang vu lại cô độc vĩnh viễn neo đậu...
¹水草: có thể là bèo, rong nữa
"Cho nên... Năm đó Hoàng Hôn gặp tai nạn trên biển ư?" Tóc đỏ lẩm bẩm tự nói, giọng nói bởi vì sợ hãi mà căng thẳng.
Không ai ở đây có thể trả lời chính xác câu hỏi của hắn, phải nói, câu hỏi này không cần phải được trả lời.
Sự thật nằm trong bức tranh trước mắt.
"Nhìn kìa, phía sau bức tranh có một dòng chữ!"
Tóc gợn sóng kề bật lửa kề sát vào, mọi người lập tức chen tới nhìn, Diệp Thường ung dung bình thản chắn ở bên người Trì Nam, tận lực không để cho người bên ngoài đụng phải thân thể cậu.
"Các vị khách kính mến, hiện tại các người có hai lựa chọn, tựa như nghênh đón địa ngục chờ đợi bão táp trên biển đến, hoặc là vĩnh viễn ngủ say trong giấc mộng đẹp tôi chuẩn bị cho các người."
Tóc gợn sóng nhẹ giọng đọc chữ viết ở mặt sau của bức tranh, thanh âm càng ngày càng thấp, "Nàng để chúng ta tự mình lựa chọn."
"Ý cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhoc-mit-uot-tien-vao-ac-mong-tuan-hoan/2884350/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.