Editor: Stop
***
Vừa dứt lời, khuôn mặt Phó Kiêu lập tức tái nhợt, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Độ Niệm cứ như vậy nhìn Phó Kiêu, nhìn khuôn mặt hắn dần mất đi huyết sắc, thần thái trở nên nhếch nhác.
Vì lý do nào đó, Độ Niệm không nói hết những lời còn lại.
Có vẻ như Phó Kiêu đã hiểu ý y, y không cần phải lãng phí thêm lời nào nữa.
Độ Niệm thu hồi ánh mắt, đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi.
Nhìn bóng người ngày càng xa, cuối cùng biến mất sau cánh cửa, Phó Kiêu nắm chặt tay, móng tay ghì vào lòng bàn tay thành những vết hằn sâu.
Vừa nghe Độ Niệm nói bọn họ đã không còn khả năng nữa, trong lòng hắn nhất thời mất khống chế, nhưng lý trí lại ép hắn tránh đi ánh mắt của Độ Niệm.
Nhưng dù vậy, bàn tay nắm chặt của Phó Kiêu vẫn run rẩy không thể kiểm soát.
Hắn dường như lại cảm nhận được sự bất lực đó, giống như đời trước khi nhìn thấy Độ Niệm đứng trên sân thượng, hắn cố gắng nắm lấy nhưng vô ích, nhìn Độ Niệm biến mất trước mắt mình.
Cảm giác này khiến hắn hoảng loạn không dừng lại được.
Nếu như, nếu như có thể khiến Độ Niệm chỉ có một mình hắn thì tốt biết mấy.
Phó Kiêu ngẩn ngơ cúi đầu, nhìn chằm chằm vào vết thương đang chảy máu trong lòng bàn tay.
Nhưng hắn không thể trói buộc Độ Niệm vào bên mình được nữa.
Kiếp trước hắn đã cố gắng trói buộc Độ Niệm, cuối cùng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhiem-vu-that-bai-toi-gia-chet-thoat-than/3740633/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.