Sau khi Chu Hoan Tửu bảo cung nữ thả Triệu Ngọc ra, nó lập tức khóc lóc chạy đi tìm mẫu thân mình.
Lúc này, hai vị trưởng công chúa đang ở chính điện nói chuyện với Thái Hậu, Triệu Ngọc khóc lóc muốn chạy vào, cung nhân ở cửa ngăn nó lại.
“Ngọc tiểu lang quân, cung của Thái Hậu không thể tùy tiện ra và, trước tiên để nô tài vào thông báo đã.”
Nhưng Triệu Ngọc vừa nghe nói phụ thân bị hưu còn biến thành thái giám, lúc này đã không quan tâm gì nữa rồi, nó gấp gáp hô to: “Mẫu thân!”
“Các ngươi đều là người xấu, ta sẽ bảo mẫu thân của ta dùng trượng hình đánh các ngươi!”
“Mẫu thân… ta muốn mẫu thân của ta…”
Đứa trẻ hư giọng rất lớn, đánh thức Bối Tịnh Sơ đang ngủ: [Phiền quá đi!]
[Lão nương buồn ngủ! Có biết là trẻ con ngủ không đủ giấc sẽ bị kém phát triển không, ta không muốn biến thành ngu ngốc giống như ngươi đâu!]
[Đây là gọi hồn à, người không biết còn tưởng rằng cha ngươi c.h.ế.t đấy! ]
Rõ ràng là cáu kỉnh lúc rời giường.
Thái Hậu nhíu mày: “Quảng Đức, Ngọc nhi đây là làm sao vậy, ồn ào đánh thức đại công chúa rồi.”
Quảng Đức trưởng công chúa chầm chậm đứng dậy: “Mẫu thân, cho Ngọc nhi vào đi. Nó bình thường luôn rất hiểu chuyện, lúc này gọi nhi thần vội vàng như vậy chắc là có chuyện gì rồi.”
Thái Hậu bảo ma ma ôm Bối Tịnh Sơ đi xuống trước để tránh làm ồn đến nàng.
Bối Tịnh Sơ lại không chịu: [Đừng mà đừng mà, ta không muốn đi, tỉnh cũng tỉnh rồi, ta cũng không ngủ tiếp được.]
[Nếu không cho ta xem kịch thì không phải bị đánh thức uổng phí rồi sao?]
“Từ từ.”
Thái Hậu lại gọi ma ma lại: “Không cần ôm công chúa đi xuống.”
Triệu Ngọc được cho vào, bị tin tức về cảnh ngộ của phụ thân làm cho choáng váng, những lễ nghi được dạy đều quên hết ráo.
Vừa tiến vào nó liền xông thẳng đến trước mặt Quảng Đức trưởng công chúa hét to: “Mẫu thân! Bà dựa vào cái gì mà hưu phụ thân?”
Quảng Đức trưởng công chúa không biết nó là từ đâu mà biết được, nhưng nàng ta càng để ý đến một điểm khác : “Ngọc nhi, ở trước mặt Thái Hậu sao con có thể vô lễ như thế?”
“Còn làm ầm ĩ ở bên ngoài, đánh thức đại công chúa.”
“Sau khi tiến vào thậm chí còn không hành lễ, lúc con ở trong nhà đã hứa với mẫu thân thế nào?”
Quảng Đức trưởng công chúa biết Thái Hậu sẽ dung túng cho mình, nhưng điều đó không có nghĩa là nhi tử của nàng ta chọc cho bà ấy không vui, bà ấy vẫn sẽ tiếp tục cưng chiều.
Nhưng giờ phút này Triệu Ngọc đã không quan tâm đến có chọc cho Thái Hậu không vui hay không, nó chỉ biết phụ thân của mình bị mẫu thân hưu rồi.
Phụ thân từng nói, nếu như hắn và mẫu thân tách ra, mẫu thân sẽ có phò mã khác, có những đứa trẻ khác, sẽ không còn thích nó nữa.
Đến lúc đó nó sẽ giống như huynh trưởng, không được yêu thích.
Cho nên phụ thân và mẫu thân không thể bị tách ra.
Nó liên tục khóc nháo lên: “Ta mặc kệ, ta mặc kệ!”
“Mẫu thân có phải bà thật sự đã hưu phụ thân hay không?”
“Bà hòa hảo với phụ thân đi được không, bà hãy tha thứ cho ông ấy đi, phụ thân đã nói với ta ông ấy sẽ sửa đổi mà!”
“Ta đã tha thứ cho ông ấy rồi, tại sao bà không thể tha thứ cho ông ấy!”
Triệu Ngọc khóc nức nở, từng bước ép sát, dáng vẻ thề phải làm cho Quảng Đức trưởng công chúa lập tức phải chấp nhận hòa hảo với tên họ Triệu kia một lần nữa.
Bối Tịnh Sơ chu chu cái miệng nhỏ: [Ta đã nói làm gì mà gào giống như cha c.h.ế.t vậy, kết quả không phải cha c.h.ế.t mà là cha bị thiến nha.]
[Quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, tiểu đáng thương Bối Kiềm bị mẫu thân ruột hành cho c.h.ế.t đi sống lại, Quảng Đức trưởng công chúa lại bị tiểu nhi tử hành cho không có cách nào.]
[Mà Triệu Ngọc lại cực kỳ sùng bái người phụ thân hèn nhát kia.]
[Còn bị nuôi thành tính tình ích kỷ, lúc thân thể Quảng Đức trưởng công chúa còn khoẻ thì còn tốt, vẫn luôn giả vờ ngoan ngoãn.]
[Chờ đến lúc nàng ta già rồi, trúng gió nằm liệt giường, Triệu Ngọc thăm cũng không thèm đi thăm nàng ta.]
[Một người già không thể cử động, lời nói cũng không rõ, hạ nhân đương nhiên lười tận tâm hầu hạ, cả người mọc đầy u nhọt.]
[Lúc này nàng ta mới nhớ đến điểm tốt của đại nhi tử, nhưng mà phần mộ của đại nhi tử cỏ cũng đã cao 3 mét rồi!]
[Thật vất vả Triệu Ngọc còn sót lại chút lương tâm đi thăm nàng ta, lại coi trọng nha hoàn canh gác bên người nàng ta. ]
[Ham muốn sắc dục trỗi dậy, hai người liền điên loan đảo phượng ngay tại đó, không biết mẫu thân ruột ở một bên bởi vì dạ dày không thoải mái muốn nôn ra, nhưng không có cách nào ngồi dậy.]
[Thức ăn dâng lên chặn khí quản, lúc nàng ta ra sức cầu cứu thì hai người kia còn đang làm những vận động nguyên thủy, làm gì còn quan tâm đến động tĩnh của nàng ta, cuối cùng nàng ta cứ như vậy bị nghẹn chết.]
Thái Hậu:…
Quả nhiên thiên hạ to lớn việc lạ gì cũng có, thế nhưng những việc kỳ lạ tại sao luôn xảy ra ở bên người bà ấy cơ chứ.
Người sống lâu rồi quả nhiên cái gì cũng đều có thể nhìn thấy.
Thái Hậu càng thêm lo âu.
Nếu Triệu Ngọc hại c.h.ế.t Quảng Đức trưởng công chúa là việc xảy ra gần đây, bà ấy còn có thể ngăn cản một ít.
Nhưng mà chờ đến lúc Quảng Đức già, phỏng chừng bà ấy cũng đã nằm dưới nền đất rồi.
Dù sao người đã mất không thể quản được việc sau này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]