Sau khi Chu Hoan Tửu bảo cung nữ thả Triệu Ngọc ra, nó lập tức khóc lóc chạy đi tìm mẫu thân mình.
Lúc này, hai vị trưởng công chúa đang ở chính điện nói chuyện với Thái Hậu, Triệu Ngọc khóc lóc muốn chạy vào, cung nhân ở cửa ngăn nó lại.
“Ngọc tiểu lang quân, cung của Thái Hậu không thể tùy tiện ra và, trước tiên để nô tài vào thông báo đã.”
Nhưng Triệu Ngọc vừa nghe nói phụ thân bị hưu còn biến thành thái giám, lúc này đã không quan tâm gì nữa rồi, nó gấp gáp hô to: “Mẫu thân!”
“Các ngươi đều là người xấu, ta sẽ bảo mẫu thân của ta dùng trượng hình đánh các ngươi!”
“Mẫu thân… ta muốn mẫu thân của ta…”
Đứa trẻ hư giọng rất lớn, đánh thức Bối Tịnh Sơ đang ngủ: [Phiền quá đi!]
[Lão nương buồn ngủ! Có biết là trẻ con ngủ không đủ giấc sẽ bị kém phát triển không, ta không muốn biến thành ngu ngốc giống như ngươi đâu!]
[Đây là gọi hồn à, người không biết còn tưởng rằng cha ngươi c.h.ế.t đấy! ]
Rõ ràng là cáu kỉnh lúc rời giường.
Thái Hậu nhíu mày: “Quảng Đức, Ngọc nhi đây là làm sao vậy, ồn ào đánh thức đại công chúa rồi.”
Quảng Đức trưởng công chúa chầm chậm đứng dậy: “Mẫu thân, cho Ngọc nhi vào đi. Nó bình thường luôn rất hiểu chuyện, lúc này gọi nhi thần vội vàng như vậy chắc là có chuyện gì rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-tieu-cong-chua-bao-quan-luong-cuong-roi/3722301/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.