Quảng Đức trưởng công chúa trở lại tẩm cung của mình ở Nhân Thọ Điện, tháo miếng ngọc phật trên cổ xuống, đặt ở trên bàn thờ.
Sau đó, nàng ta lấy ba cây hương ra châm lửa, hai tay giơ lên cao, thành kính cầu nguyện.
Xin Phật Tổ phù hộ tín nữ, một là Ngọc nhi có thể thành công nhập học Hoằng Văn Quán, hai là Kiềm Nhi có thể hồi tâm chuyển ý.
Nàng ta dùng tư thái khiêm tốn, hết lòng tin theo thần phật, nhưng thần phật cũng không thể làm gì, tất cả nhân quả đều do chính nàng ta tạo ra.
Lúc Hàm Ninh trưởng công chúa đi tìm Bối Kiềm, Bối Kiềm vẫn đang đọc sách.
“Ây da, Kiềm Nhi của ta thật là chăm chỉ!”
Sự nhiệt tình quá mức của Hàm Ninh trưởng công chúa làm cho Bối Kiềm không thích ứng kịp, nhưng cảm giác được người khác quan tâm tốt hơn rất nhiều so với bị bỏ mặc
Tuy có chút ngượng ngùng nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn tiếp thu lời khen.
“Ngoại tổ mẫu nói sau khi khỏi hẳn con có thể đi Hoằng Văn Quán để nhập học, con muốn nhìn trước một chút, đến lúc đó có thể làm cho mẫu thân hãnh diện.”
Ba chữ Hoằng Văn Quán lôi kẻ học dốt Bối Tẫn Hoàn trở lại kí ức lúc còn nhỏ, khi đi học không hoàn thành bài tập, tiên sinh sẽ giơ cao thước trong tay ra, trên mặt nở nụ cười âm u.
Nghĩ tới đây, nàng rùng mình một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-tieu-cong-chua-bao-quan-luong-cuong-roi/3722300/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.