Nhìn gương mặt cực kì giống Khâu quý phi đang bày ra biểu cảm tràn đầy oán hận kia, Thái Hậu nhắm mắt lại, không muốn xem tiếp.
“Dẫn nàng ta đi xuống, để nó yên lặng một chút.”
Sớm muộn gì có một ngày Quảng Đức sẽ hiểu ra, bà ấy là vì tốt cho nó.
Đứa nhỏ rời xa nó, ít nhất sẽ còn sống, còn được khỏe mạnh, có thể thấy được, sờ được.
Nếu vẫn luôn bị Quảng Đức cố ý hay vô tình hành hạ, đến lúc thật xảy ra chuyện thì đó mới là người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, có hối hận cũng không còn kịp nữa rồi.
Lúc này, Triệu Ngọc bước đến gần, nhẹ giọng nói: “Ngoại tổ mẫu, người đừng đau lòng, Ngọc nhi sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh người.”
Hàm Ninh trưởng công chúa hơi nhíu mày liễu, chẳng trách nhi tử mới nhận của nàng ấy không tranh lại oắt con này.
Nhìn xem oắt con này, thông minh biết nắm chặt thời cơ lấy lòng người, biết ai mới là người có quyền lực lớn nhất.
Mà Bối Kiềm thì sao?
Còn đang cúi đầu liên tục moi móng tay!
Haiz hơi ngốc thì hơi ngốc đi, cũng không thể trả hàng được.
Sau khi ồn ào xong, lúc này Quảng Đức trưởng công chúa không biết đã nghĩ thông suốt hay làm sao, đột nhiên lại bình tĩnh trở lại.
Có Hàm Ninh trưởng công chúa ở đây, mọi chuyện đã bắt đầu trở nên thú vị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-tieu-cong-chua-bao-quan-luong-cuong-roi/3722299/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.