Cũng may Kiềm Nhi vẫn còn tồn tại, chỉ hy vọng đứa nhỏ này nể mặt Quảng Đức tốt xấu gì cũng là người đã sinh ra mình mà để ý đến nàng ta một chút.
Mà hiện tại, việc bà có thể làm chỉ là cho Quảng Đức sớm thấy rõ tâm tính của Triệu Ngọc mà thôi.
Đứa nhỏ này tuy rằng có khuôn mặt giống như Khâu quý phi, nhưng tính tình lại càng giống phụ thân của nó.
Ngược lại là Kiềm Nhi, diện mạo có đôi phần giống với phò mã, nhưng tính tình lại giống ngoại tổ mẫu của nó.
Lúc trước không nên để Quảng Đức tự mình chọn phò mã, nàng ta chọn người có diện mạo xuất chúng, lại chỉ được cái vỏ ngoài, bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa.
Cho dù Triệu Ngọc vô cớ gây rối ở đây, Quảng Đức trưởng công chúa cũng biết rằng nàng ta không thể tiếp tục làm phu thê với người kia nữa rồi.
Mặc kệ là vì mặt mũi của hoàng thất, hay là vì chính bản thân nàng ta.
“Ngọc nhi, mẫu thân hỏi con, nếu như chỉ được ở với mẫu thân hoặc phụ thân, con sẽ chọn ai?”
Nàng ta nhấn mạnh: “Chỉ có thể chọn một người!”
Triệu Ngọc không cần nghĩ ngợi đáp: “Đương nhiên là chọn phụ thân!”
“Bà mỗi ngày đều ở trong nhà cái gì cũng không làm, chỉ biết chờ người hầu hạ.”
“Nhưng phụ thân của ta học vấn cao, lại có bản lĩnh.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-tieu-cong-chua-bao-quan-luong-cuong-roi/3722302/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.