Nếu là trước kia, trong lòng cậu sẽ ước ao ghen tị, mong đợi những điều này sẽ xảy ra với bản thân.
Mà hiện tại, cậu chỉ c.h.ế.t lặng liếc mắt một cái rồi bước đi.
Chờ cảm giác mệt mỏi trên người tan đi, Triệu Kiềm mới trở về.
Quảng Đức trưởng công chúa dỗ hồi lâu mới rốt cuộc làm cho Triệu Ngọc uống hết thuốc.
Lúc này nàng ta mới nhớ tới Triệu Kiềm.
Triệu Kiềm đã trở về phòng đọc sách.
Thái y nói cậu cần phải tĩnh dưỡng, tuy cậu không thể hiểu hết ý nghĩa của những thư tịch kia, nhưng cậu hiện tại cũng chỉ có thể đọc sách để g.i.ế.c thời gian, mong sao đoạn thời gian thấp thỏm bất an này trôi qua thật nhanh.
Bởi vì lúc ở chính điện Thái Hậu đã quyết định nơi về cho cậu rồi.
Quảng Đức trưởng công chúa nói cậu vô dụng, yếu đuối, u ám, không làm cho người lớn thích.
Triệu Kiềm hoài nghi, một đứa trẻ giống như cậu, thật sự sẽ có người nguyện ý nhận nuôi cậu, làm mẫu thân của cậu sao?
Thật ra lúc Quảng Đức trưởng công chúa nói rằng ngay cả mẫu thân ruột còn không thích ngươi, ai sẽ thích ngươi.
Những lời này vẫn luôn quanh quẩn ở trong đầu của cậu.
Nếu không có người nguyện ý thu lưu cậu, cậu sẽ phải trở về phủ Quảng Đức trưởng công chúa một lần nữa sao?
Nhưng bây giờ đã xé rách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-tieu-cong-chua-bao-quan-luong-cuong-roi/3722296/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.