Nàng ấy trả phò mã không nghe lời về nơi sản xuất, còn mình thì ở công chúa phủ nạp mười mấy nam sủng, ngày ngày tiêu d.a.o sung sướng.
Bối Tịnh Sơ chảy nước miếng thèm thuồng, đây quả thật chính là cuộc sống tương lai lý tưởng của nàng.
Nguyện vọng của Hàm Ninh trưởng công chúa chính là làm thế nào để bỏ qua nam nhân, trực tiếp có được một đứa con.
Nàng ấy không muốn sinh, nàng ấy sợ đau; thế nhưng lại không muốn nuôi một đứa bé không có cùng huyết thống với mình.
Hơn nữa, nếu đứa bé không mang huyết thống của hoàng thất, hoàng gia sẽ không thừa nhận, đến lúc đó nàng ấy muốn xin tước vị cho con mình cũng không được.
Nhưng những đứa trẻ trong tông thất đều có phụ mẫu, nàng ấy cũng không phải hoàng đế, muốn ôm một đứa về nuôi dưỡng cũng không dễ dàng.
Bất ngờ được Thái Hậu triệu kiến, Hàm Ninh trưởng công chúa bò dậy từ trong n.g.ự.c nam sủng, chỉnh trang lại một chút rồi tiến cung.
“Nếu như ai gia không triệu ngươi tới, ngươi đã sớm vui đến quên cả trời đất, ngay cả chính mình họ gì cũng quên luôn rồi đúng không!”
Hàm Ninh trưởng công chúa bước đến, ôm cánh tay Thái Hậu: “Xem người nói gì kìa, nhi thần dù có quên chính mình họ gì cũng không thể quên mẫu hậu!”
Đúng thật là nàng ấy đã lâu không có tới đây, nam sủng trong phủ rèn luyện được cơ thể rắn chắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-tieu-cong-chua-bao-quan-luong-cuong-roi/3722295/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.