🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Phương Hiệp Hòa không suy nghĩ quá lâu, giơ ngay ngón tay cái lên, cười tít mắt, khen ngợi:

 

- Đẹp lắm!

 

Thái Lãnh Hàn cũng mỉm miệng, không giấu được nụ cười. Ha Ha không chịu thua kém, gâu gâu sủa vài tiếng để nhấn mạnh sự tồn tại. Nhưng hôm nay Thái Lãnh Hàn không thể chơi với “con trai” được. Một phần bởi vì hắn sợ làm bộ âu phục mà hắn dày công chuẩn bị sẽ bớt đi phần nào tươm tất, khiến ảnh hưởng tới Triệu Uyển Nhu. Một phần khác nữa là bởi vì Ha Ha vừa sủa xong mấy tiếng thì từ phía cầu thang đã có động tĩnh. Thái Lãnh Hàn vốn luôn để tâm đến phương hướng đó mà trông đợi, nên khi Triệu Uyển Nhu vừa xuất hiện thì hắn đã phát hiện ngay. Thế là, vứt luôn cả “con trai” lẫn bạn thân ra sau đầu, toàn bộ sự chú ý của Thái Lãnh Hàn tập trung vào phía Triệu Uyển Nhu. Hôm nay, vợ của hắn đẹp quá!

 

Quả thật hôm nay Triệu Uyển Nhu rất đẹp. Cô đã trang điểm, nên gương mặt vốn đã xnh đẹp của cô càng trở nên kiều diễm, quyến rũ hơn hẳn bình thường. Hôm nay Triệu Uyển Nhu còn mặc một chiếc váy dài màu xanh ngọc với phần cúp n.g.ự.c uyển chuyển để lộ đôi vai nuột nà. Mái tóc của Triệu Uyển Nhu búi cao khiến phần cổ nõn nà càng thêm nổi bật với sợi dây chuyền mà Thái Lãnh Hàn đã tặng cô.

 

Thái Lãnh Hàn đứng ngẩn ngơ ngắm vợ đến suýt quên hết cả đất trời. Phương Hiệp Hòa cũng có chút sững sờ trước vẻ đẹp của “chị dâu”. Vốn là người thật thà, Phương Hiệp Hòa buột miệng thốt lên:

 

- Chị dâu, hôm nay chị đẹp quá!

 



Triệu Uyển Nhu mỉm cười, khẽ gật đầu và nhỏ giọng đáp lời:

 

- Cảm ơn anh!

 

Nụ cười của Triệu Uyển Nhu và câu cảm ơn dịu dàng của cô khiến gã chó điên nào đó bị “cướp mất” cơ hội làm người đầu tiên khen vợ suýt nữa thì nổi khùng lên. Hắn liếc Phương Hiệp Hòa một cái, cả gương mặt lạnh ngắt. Trợ lý tài ba nào đó đột ngột cảm nhận được “sát khí”, vội vàng ngậm miệng, lùi lại, nhường spotlight cho tổng giám đốc kiêm bạn thân của mình thể hiện.

 

Có lẽ vì thành ý của Phương Hiệp Hòa quá lớn, nên ý trời cũng muốn giúp anh, đồng thời giúp Thái Lãnh Hàn cơ hội “thể hiện”. Bởi vì chiếc váy hôm nay Triệu Uyển Nhu mặc có phần tà khá dài, cô lại mang giày cao gót, nên khi bước xuống bậc thang cuối cùng, Triệu Uyển Nhu vấp một cái. Thái Lãnh Hàn vẫn luôn chú ý động tĩnh của vợ. Thấy Triệu Uyển Nhu đảo người một cái, gã chó điên nào đó đã nhanh như một con khỉ, phóng tới đỡ lấy cô.

 

Triệu Uyển Nhu chớp ngay lấy cơ hội, khoác lấy tay của Thái Lãnh Hàn, ung dung bước. Tảng băng lạnh ngắt ngốc nghếch của cô ngay lập tức tan chảy. Phương Hiệp Hòa len lén thở phào. Thế là anh sẽ không còn phải sợ tổng giám đốc bị “sang chấn tâm lý” theo hướng tiêu cực nữa rồi.

 

Thái Lãnh Hàn không biết trong lòng Phương Hiệp Hòa đang nhẹ nhõm như thế nào. Hắn chỉ cảm nhận được bước chân của Triệu Uyển Nhu có chút nặng nề. Đảo mắt nhìn xuống mép váy của cô đang phết xuống đất, Thái Lãnh Hàn cau mày:

 

- Có phải cái váy này quá dài rồi không?



 

Triệu Uyển Nhu mỉm cười:

 

- Đúng là có hơi dài thật. Không dễ di chuyển đâu. Nếu hôm nay mà không có anh đi cùng thì em sẽ không mặc nó đâu.

 

Câu hói của Triệu Uyển Nhu, một lần nữa, làm cho tảng băng tan chảy. Thái Lãnh Hàn phơi phới cả cõi lòng. Đây là bằng chứng cho thấy vợ của hắn đang rất tin tưởng và ỷ lại vào hắn rồi chứ còn gì nữa?

 

Thật ra, Triệu Uyển Nhu không hẳn là muốn dỗ ngọt Thái Lãnh Hàn. Lúc chọn lễ phục, cô đã phân vân không ít. Bởi vì, trong kiếp trước, Triệu Uyển Nhu đã phải đi dự buổi dạ hội một mình. Khi ấy, Triệu Uyển Nhu cũng rất thích bộ váy dài này, nhưng cô đã không dám mặc, vì sợ sẽ bị vấp ngã khiến kẻ khác chê cười. Nhưng hôm nay, Triệu Uyển Nhu trông thấy bộ lễ phục của Thái Lãnh Hàn rồi thì lại không thể chọn được chiếc váy nào hợp với hắn hơn chiếc váy này. Đây còn là chiếc váy mà cô rất thích trong cả hai kiếp mà chưa có dịp mặc. Thế nên, dựa vào lý do có Thái Lãnh Hàn đi cùng, dựa vào cái cớ chọn lễ phục phù hợp với chồng, trong lòng Triệu Uyển Nhu đã quyết định chọn chiếc váy dài xinh đẹp này.

 

Thực tế đã chứng minh, Triệu Uyển Nhu chọn chiếc váy này không hề sai. Khi cô bị vấp, đã có một gã chó điên sẵn sàng hóa thân thành khỉ mà đỡ lấy cô. Thế nên, Triệu Uyển Nhu không cần lo lắng việc sẽ bị vấp ngã nữa. Và chiếc váy này đã giúp cô xinh đẹp hơn bội phần.

 

Thế nên, cho đến tận mấy phút rồi mà Thái Lãnh Hàn vẫn còn đứng ngẩn ngơ khi được vợ khoác tay và tỏ vẻ dựa dẫm. Phương Hiệp Hòa nhìn gương mặt đờ đẫn của Thái Lãnh Hàn mà vừa gấp vừa bực. Ngay cả một người thật thà như anh mà còn cảm nhận được, đây là thời cơ “thả thính” vô cùng tuyệt vời. Ấy thế mà gã sếp mặt lạnh kiêm bạn ngốc của anh lại cứ đứng đực ra như bị trời trồng thế kia, xem có tức không kia chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.