Dĩ nhiên là còn lâu Thái Lãnh Hàn mới tin rằng Lê Thiên Chi đi nhầm. Căn biệt thự này của Thái Lãnh Hàn vốn là nơi mà Lê Thiên Chi không bao giờ thích đặt chân đến. Cậu chàng vẫn luôn than phiền rằng biệt thự của bạn thân kiêm sếp tổng qua mức đơn điệu, quá mức nahm chán, quá mức lạnh lẽo. Với một người ham vui và thích náo nhiệt như Lê Thiên Chi, nếu nói cậu ta “đi nhầm” đến một quán bar nào đó còn đáng tin hơn là việc cậu ta “đi nhầm” đến biệt thự này. Trong lòng Thái Lãnh Hàn bỗng nhiên réo lên hồi chuông báo động. Lê Thiên Chi không phải lại đang có ý đồ hay âm mưu gì kỳ lạ nữa chứ?
Không thể trách Thái Lãnh Hàn nghĩ nhiều như thế. Trong nhóm bạn của bọn họ, Lê Thiên Chi đúng là kẻ ranh mãnh nhất, lém lỉnh nhất và thường xuyên bày ra nhiều trò nhất. Thái Lãnh Hàn đã từng không ít lần nếm trải chua cay trước những trò của Lê Thiên Chi rồi, nên hắn có cảnh giác cũng là hợp lẽ.
Mặc dù ánh mắt nghi ngờ và xét nét của Thái Lãnh Hàn không biểu hiện ra quá rõ ràng, nhưng bản thân Lê Thiên Chi cũng tự cảm thấy lời nói của mình không đáng tin một chút nào. Cậu chàng vội vàng sửa lời:
- Không phải, à thì, thật ra thì… là do tài xế của tôi đi nhầm đường.
- Tài xế của cậu? – Thái Lãnh Hàn nhướng mày, hỏi vặn lại. – Ý cậu là bác Tư chạy nhầm đường?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3740310/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.