Thái Lãnh Hàn thật sự là muốn phun ra một câu chửi thề. Hắn đã cố gắng đến như thế để dạo đầu cho cô, đã vất vả đến như thế kềm hãm con dã thú, trăm cay ngày đắng đến mức độ này rồi mà cô vẫn sợ hay sao? Cô không phải là vô cùng dũng cảm rất mực mạnh mẽ hay sao? Thái Lãnh Hàn muốn bất chấp tất cả, trước mắt thỏa mãn cho con dã thú của bản thân rồi mới tính chuyện khác.
Thế nhưng, khi Thái Lãnh Hàn túm lấy chân của Triệu Uyển Nhu kéo lại, thì hắn cảm nhận được rất rõ ràng, Triệu Uyển Nhu co rúm lại trong vô thức. Và từ khóe mắt của cô, một giọt long lanh chầm chậm lăn xuống. Triệu Uyển Nhu khóc! Triệu Uyển Nhu khóc sao? Cô sợ hắn đến phát khóc sao? Thái Lãnh Hàn thở dồn dập từng hơi, hổn hển nói:
- Triệu Uyển Nhu... Hay là... em lấy cái gì... đập anh đi! Đập cho ngất!
Triệu Uyển Nhu sửng sốt. Sao bỗng nhiên Thái Lãnh Hàn lại muốn cô đập hắn ngất? Trên mặt lành lạnh, Triệu Uyển Nhu đưa tay vuốt lấy một cái, vuốt ra cả một bàn tay nhòe nhoẹt nước mắt. Cô lập tức hiểu ra, Thái Lãnh Hàn, chồng của cô, tảng băng ngốc của cô, bởi vì cho rằng cô khóc vì sợ hắn cho nên mới muốn cô đập cho hắn ngất đi, để hắn không có hành động xâm hại đến cô sao? Đồ ngốc! Triệu Uyển Nhu buồn cười định nói cho Thái Lãnh Hàn hiểu, đây chỉ là nước mắt sinh lý do cơ thể tự tiết ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3740307/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.