Hai ngón tay của Thái Lãnh Hàn, rồi đến ba ngón tay của Thái Lãnh Hàn,... cứng rắn, ram ráp, linh hoạt thi nhau cử động không ngừng, như một nhạc sĩ đang chơi đàn, tấu lên bản nhạc đầy xúc cảm bên trong cơ thể của Triệu Uyển Nhu, thắp lên từng đốm lửa rần rật theo m.á.u lan truyền đến toàn thân cùa cô. Sự va chạm ấy khuấy đảo hang sâu của Triệu Uyển Nhu không theo một quy luật nào cả, khiến cô không thể dự đoán, không thể chuẩn bị tinh thần tiếp đón, mà chỉ có thể đung đưa cơ thể, cảm nhận sự xâm nhập.
Bản nhạc dạo đầu êm ái khiến cơ thể của Triệu Uyển Nhu dần dần tiếp nhận một cái thoải mái. Cảm giác mỗi lúc một phúc tạp, xúc cảm mỗi lúc một tăng cao. Triệu Uyển Nhu lại không thể kềm chế được mà uốn éo cơ thể, rên rỉ. Bộ dáng của Triệu Uyển Nhu khiến con dã thú trong lòng của Thái Lãnh Hàn và cả con dã thú đang nằm giữa chân của hắn lại chồm lên kêu gào đòi được phóng thích. Chưa được, Thái Lãnh Hàn nghiến răng nín nhịn. Vẫn chưa được. Thái Lãnh Hàn khuếch tán biên độ chuyển động của ba ngón tay, cũng tăng thêm lực đạo. hắn phải khai phá thành trì này, phải khai mở hang động, phải dọn đường để con dã thú của hắn không làm Triệu Uyển Nhu bị đau.
Sự gia tăng chuyển động và lực đạo ấy của Thái Lãnh Hàn khiến Triệu Uyển Nhu lại được đẩy lên một cao trào mới. Hai chân của cô đạp xuống nệm giường, nâng phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3740306/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.