Thái Lãnh Hàn nhìn gương mặt ửng hồng của vợ mà thương, lại vừa thích thú. Hắn nắm lấy một bên đầu gối của Triệu Uyển Nhu, khàn khàn cất giọng:
- Ngoan! Em đã hứa sẽ cho anh rồi mà?
- Nhưng mà... Đừng làm thế... Em ngượng lắm!
- Chúng ta đã đến bước này rồi, em còn ngượng nữa sao?
Thái Lãnh Hàn buồn cười nhìn Triệu Uyển Nhu nhưng lại không nỡ cười. Hắn hiểu sự ái ngại của cô và càng trân trọng sự ái ngại này của cô. Nhưng chính vì hắn biết cô vẫn luôn ái ngại, nên hắn càng không thể không giúp cô cởi mở hơn, và nới rộng hơn. Nếu không, một khi hắn thật sự xuất quân chiếm đóng, cửa hang nhỏ hẹp này sẽ khiến Triệu Uyển Nhu vô cùng đau đớn mà hắn cũng chẳng dễ chịu gì. Nửa thân dưới của Thái Lãnh Hàn thật ra đang căng trướng đến phát đau. Một con dã thú đói khát lâu ngày vừa thấy được món ngon đang kêu gào muốn được xông ra, nhưng Thái Lãnh Hàn sợ làm Triệu Uyển Nhu đau nên đang cố gắng hết sức để kìm nén. Nếu bây giờ Triệu Uyển Nhu vẫn khăng khăng không chịu, Thái Lãnh Hàn biết mình sẽ khó mà lâm trận rút lui được nữa, nhưng hắn lại xót xa nếu cô phải chịu đau đớn.
Thật ra thì Triệu Uyển Nhu cũng biết rõ là Thái Lãnh Hàn đang muốn giúp cô có thể dễ dàng và thoải mái hơn khi chuyển đến những hành động tiếp theo. Trong kiếp này Triệu Uyển Nhu vẫn là xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3740305/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.