Buổi tối hôm đó, Trần Trản nằm trên giường lướt xem bình luận.
Livestream hôm nọ kết thúc đột ngột, giờ cậu mới mở lại xem, chẳng biết được đặt biệt danh là Cá Koi từ khi nào.
Gần đến mùa thi, không ít tin nhắn bình luận được gửi đến xin lời chúc may mắn từ cậu.
Trần Trản xem thấy hơi hơi chột dạ, nhìn lướt qua Ân Vinh Lan, cảm giác mắt đau đau, đây rõ ràng là hung khí nhân gian mới đúng.
Trần Trản đổi sang tìm tòi cái từ mấu chốt ở đây... Đấu giá từ thiện.
Chẳng mấy chốc một tập đoàn thành lập hơn bốn mươi năm nhảy ra bảo tổ chức tiệc tối từ thiện, đã công bố một vài món đồ đấu giá, trong đó vừa hay có bức tranh hàng ngàn con ngựa phi nước đại kia của Ân Vinh Lan.
Bình luận không liên quan đến mấy tin hot bên lề này chỉ có vài trăm cái.
Trần Trản thấy vài cái ha ha không đúng lúc gì cả trong đó, kèm bình luận không "lan quyên" gì đến tính chất buổi đấu giá, mà nhằm vào vật phẩm đấu giá.
Bình luận này có mấy chục lượt "Like".
Trong đầu Trần Trản tự động hiện lên từng gương mặt trẻ trung phơi phới, nghiêng đầu nhìn Ân Vinh Lan: "Thả tin rồi à?"
Ân Vinh Lan gật đầu.
Còn chưa được nửa ngày, tốc độ lan truyền thật khiến người ta kinh ngạc.
Trần Trản hiếu kỳ: "Sao làm được dị?"
Ân Vinh Lan: "Đăng status thôi."
Bản thân mình đăng một lượt rồi sai người đăng tiếp, hiệu suất cao lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/3286710/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.