Mặt Lệ Phần tối sầm lại.
Nhìn xem Sở Trần vừa nói cái gì đi!!
Hai câu ngắn ngủi mà lại bao hàm ba loại... kia.
Đúng là...
Một ngày không gây sự thì toàn thân ngứa ngáy đúng không? Chủ yếu là trông Sở Trần còn rất thuần thục!
Lệ Phần không khỏi nhìn lên cái tai mèo trên đầu Sở Trần.
Loại máy truyền cảm này cũng xem như công nghệ cao, là mặt hàng mới nghiên cứu phát minh. Tai thú phỏng thực có thể căn cứ vào tâm tình người sử dụng mà làm ra phản ứng tương đối. Ví như bây giờ lỗ tai trên đỉnh đầu Sở Trần đang nhích tới nhích lui, cái đuôi cũng nhẹ nhàng lay động. Không rõ Sở Trần đang có ý xấu gì.
Chóp đuôi của cậu thỉnh thoảng quệt tới phía Lệ Phần, làm mắt anh không tự chủ được đuổi theo.
"Không chọn được à?"
Sở Trần hỏi.
Lệ Phần nghe cậu hỏi thì vô thức nhớ lại ba lựa chọn Sở Trần vừa nói, trong đầu không tự chủ được mà nhớ tới lần kia...
Không khí xung quanh dần trở nên khô nóng.
Lệ Phần quay đầu đi, nâng tay kéo giãn cổ áo.
Ánh mắt Sở Trần thoáng tối xuống.
Cậu tiến tới, hôn lên yết hầu đang lăn lộn của Lệ Phần.
Lệ Phần không đẩy cậu ra.
Cơ thể hai người gần như dán chặt, Sở Trần thấy Lệ Phần không nhúc nhích chút nào thì nhỏ giọng nói: "Nhiên Nhiên, ngày mai phi thuyền chạm đất rồi, giám thị nơi phục binh dịch rất nghiêm, trong thời gian ngắn chắc chắn em không gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555076/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.