Sở Trần bị bao thành kén, không nhúc nhích được.
Chưa được một hồi, cậu ứa mồ hôi.
Sở Trần dùng đầu dụi dụi vào người Lệ Phần, tội nghiệp nói: "Em nóng."
Lệ Phần thoáng buông lỏng một chút, cởi chăn ra, lôi Sở Trần ra ngoài. Nhưng anh vẫn không cho Sở Trần không gian phát huy, khống chế hai tay Sở Trần, lại dùng chân kẹp chân Sở Trần lại, tiếp tục phong ấn.
Sở Trần không nói gì.
Lệ Phần đã kháng cự đến vậy cậu cũng không tiện nói thêm, chỉ nhìn mặt Lệ Phần rồi len lén thở dài. Nhớ lại lần đó bất ngờ chuyển hoán nhân cách, không phải Lệ Phần còn rất thích ứng hoàn cảnh hay sao, bây giờ mới phản ứng lại à? Lúc đâm cậu thì đâm tàn nhẫn thế cơ mà.
Giờ thì trở mặt!
Đúng là đồ đểu cáng!
Sở Trần thừa dịp Lệ Phần không chú ý, cắn lên vai anh một cái trả thù.
Lệ Phần không hé răng, im lặng bất động, chờ Sở Trần nhả ra, trên vai anh đã lưu lại một dấu răng rõ ràng. Lúc này anh mới vươn tay xoa nhẹ đầu Sở Trần.
"Ngủ đi."
Sở Trần nhắm mắt lại.
Nửa đêm, Sở Trần cảm thấy trên người lành lạnh. Cậu cau có muốn xoay người, nhưng lại phát hiện không thể lật người được. Vừa mở mắt ra đã thấy một bóng đen nửa đè trên người mình.
Lệ Dục chôn đầu trước ngực Sở Trần, lộ ra một xoáy tóc.
Sở Trần: "..."
Đáy lòng Sở Trần ngổn ngang.
Lệ Nhiên này.
Lệ Phần này.
Đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555075/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.