Phó Minh Thành nhấp môi, ánh mắt hơi hơi lập lòe, đầu ngón tay không nhịn được mà run rẩy. Nếu có thể nói, hắn hy vọng có thể dùng thân phận bạn đời của Lăng Lăng để đi gặp ba của Lăng Lăng hơn.
Hắn là Tước Tước ngoan như vậy, nào có thể có ý xấu gì được cơ chứ?
Tạ Lăng nhíu mày, hình như Tước Tước có điểm không thích hợp lắm.
Tước Tước thật ra vẫn ngoan như vậy, thế nhưng kiểu ngoan ngoãn này là ẩn nhẫn, chưa bao giờ chủ động đưa ra yêu cầu gì, thế nhưng bây giờ Tước Tước lại muốn đi gặp người lớn trong nhà! Cẩn thận ngẫm lại coi, hai ngày này Tước Tước có vẻ khang khác, tuy ngoan thì vẫn ngoan đấy, nhưng hình như có nhiều chủ kiến hơn trước thì phải?
“Vốn dĩ thế thân không thể ra ngoài ánh sáng.” Tạ Lăng thử thăm dò.
Phó Minh Thành còn chưa kịp phản ứng, Ôn Tử Nhiên lại chen chân trước hô lên: “Thế thân?!”
“Tạ Lăng à, bây giờ cậu chịu chơi thế á?!” Ôn Tử Nhiên hít ngược một hơi khí lạnh.
Tạ Lăng: “...”
Bởi vì Ôn Tử Nhiên gào cái mồm lên, nên lực chú ý của Tạ Lăng bị phân tán, không kịp bắt lấy phản ứng đầu tiên của Phó Minh Thành, bây giờ quan sát vẻ mặt của người kia thì hoàn toàn không nhìn ra sở hở gì nữa.
Tạ thiếu gia nhíu mày, ánh mắt vẫn cứ tìm tòi nghiên cứu như cũ.
Nhiệt độ trong chuồng ngựa khá cao, Ôn Tử Nhiên dần dần cảm thấy nong nóng, đầu tiên cậu móc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-chong-toi-luon-cho-rang-minh-la-the-than/3469734/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.