Khoảnh khắc nhìn thấy Viêm Đình, hai mắt Lâm Nguyên sáng lên, ngón tay nắm lấy cánh tay Chu Tử Mặc nhất thời quên mất thả ra.
Chu Tử Mặc không ngờ Tần Miện lại xuất hiện ở đây, kinh ngạc đến sững sờ.
Tần Miện là người đầu tiên lo lắng, anh ta cười lạnh một tiếng "Chu Tử Mặc , cậu chia tay với tôi, rồi đi trêu chọc người khác. Lâm Nguyên chỉ là một đứa nhóc ngốc, lương tâm của cậu bị chó ăn à mà đi trêu chọc cậu ấy? "
Lâm Nguyên: "???"
Cái quái gì thế? Tôi ngu ngốc?
Vô cớ nhận được đánh giá như vậy, Lâm Nguyên trợn to hai mắt, đầu đầy dấu hỏi.
Cậu là người mang thù dai, lại bị Viêm Đình nuông chiều hiện tại một chút cũng không muốn nhịn nghiến răng hàm , cố ý cất cao giọng nói : "Học trưởng, tôi cảm thấy anh chia tay là đúng á. Lão nam nhân miệng chó phun không ra ngà voi, thân thể cũng già nua thô ráp thà tìm người nhỏ hơn, mềm mại vắt ra nước."
Nghe vậy, Chu Tử Mặc mỉm cười, tại sao trước đây không thấy đứa nhỏ này kiêu ngạo như vậy.
Lúc trước Lâm Nguyên cũng thông minh mồm mép lanh lợi, nhưng từ nhỏ đã quen bị bắt nạt nên phần lớn đều nhịn.
Chỉ sau khi gặp Viêm Đình, cậu mới phát hiện ra người đàn ông này không những không bắt nạt cậu mà còn chiều chuộng cậu, dần dần duỗi ra móng vuốt, gãi đông gãi tây, sau một thời gian dài, trở thành một đứa trẻ kiêu ngạo.
Hiện giờ, không thể chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-thai-toi-duoc-nguoi-giau-co-va-quyen-luc-cung-chieu/1983083/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.