Sau khi đi trở về, Lâm Nguyên ngủ phi thường thoải mái.
Một giấc ngủ đến khi nắng phơi mông, mở mắt ra thì thấy đã mười một giờ sáng.
May mắn thay, không có lớp học trước kỳ thi cuối cùng.
Bảy tháng bụng hơi nặng, Lâm Nguyên hít sâu một hơi rồi chậm rãi đứng dậy.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ đi xuống lầu, lại phát hiện Viêm Đình Đình không có ở đó có thể là đi công ty.
Lâm Nguyên không hỏi, trộm một miếng bánh mì trong tủ lạnh nhét vào miệng, cầm chậu hoa ở góc phòng khách bước ra ngoài.
Chậu hoa rất nhỏ không nặng, cậu ngày thường cũng xách tới xách lui, cũng có thể thích hợp rèn luyện thân thể.
Trong đất có một cây non xanh tốt, mùa đông cành lá vẩn còn sum xuê. Hai tháng trước, khi Lâm Nguyên muốn trồng một thứ gì đó theo ý thích, Viêm Đình đã tìm thấy nó cho cậu.
Là giống cây mới, quanh năm không héo, nghe nói thời kỳ ra hoa là vào mùa đông.
Trồng cũng quá lâu, nhưng vẫn chưa thấy một bông hoa nào.
Nhiệt huyết ba phút ban đầu của Lâm Nguyên đã tiêu tan, ngẫu nhiên rãnh rỗi đến nhàm chán mới có thể quan tâm đến nó.
Hôm nay thời tiết tốt, cậu muốn đưa cây non ra ngoài phơi nắng.
Vừa bước ra khỏi cửa kính dẫn ra sân sau, Lâm Nguyên sững sờ.
Cách đó không xa, dưới giàn nho khô héo là một người đàn ông mặc vest. Không phải Viêm Đình nhìn từ phía sau là rất xa lạ.
Lâm Nguyên cau mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-thai-toi-duoc-nguoi-giau-co-va-quyen-luc-cung-chieu/1983082/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.