Tô Nam ngồi trên ban công tầng hai, ánh chiều tà nghiêng xuống, dịu dàng phủ lên người cô. Bên cạnh là một tách trà chiều còn bốc khói nhẹ.
Cô vừa mới lim dim, cơn buồn ngủ chợt kéo tới thì nghe thấy tiếng bước chân cố ý đi thật khẽ. Cô khẽ nhíu mày:
“Anh Ngô?”
Giọng béo tròn quen thuộc vang lên ngay sau lưng:
“Cô Tô thật tinh ý quá, chưa quay đầu đã biết là tôi rồi! Cái sự bình tĩnh, điềm đạm này đúng là khác hẳn với những người phụ nữ bình thường, xứng danh là cô Tô! Tôi có mang ít trái cây cho cô, không biết bữa tối vừa rồi có hợp khẩu vị không?”
Giọng anh ta hơi run, có chút lo lắng, hai tay cứ xoắn lại với nhau:
“Thức ăn đều là Phó tổng dặn tôi chuẩn bị đấy, không biết có hợp ý cô không, tôi mới đi làm ngày đầu, nếu vì cơm nước mà bị cho nghỉ việc thì khổ lắm, tôi còn là người có chứng chỉ đầu bếp hạng nhất đàng hoàng đấy.”
Nụ cười trên môi Tô Nam thoáng khựng lại.
Phó Dạ Xuyên dặn sao? Mấy món cô thích, cô cứ tưởng là trùng hợp, ai ngờ… đều do hắn chuẩn bị, hắn biết được khẩu vị của cô từ bao giờ?
Trong lòng cô chợt nghẹn lại, cảm giác bức bối dâng lên, Phó Dạ Xuyên càng để tâm đến cô, cô lại càng thấy khó chịu, nhưng rất nhanh, cô lấy lại bình tĩnh, giọng nói trở nên nhẹ nhõm:
“Tôi không kén ăn đâu, anh nấu gì tôi cũng ăn được.”
Dù sao cô cũng ăn không nhiều, thật sự không muốn thì về nhà họ Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4727018/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.