Loại người như Giang Thành vốn không mang lại lợi ích thực chất nào cho công ty, chỉ biết ăn bám vào chút công lao cũ. Lần này hắn liều lĩnh đ.á.n.h cược một phen, lại còn thất bại, giữ hắn lại chẳng những vô dụng mà còn dễ tạo ra ảnh hưởng xấu trong nội bộ.
Nếu ai ai cũng muốn Tô Nam đem cả tiền đồ của mình ra đ.á.n.h cược, liệu họ có được may mắn như cô không? Tửu Lâu Của Dạ
Vì thế, đừng mơ rằng cô sẽ bỏ qua cho cha con nhà Giang Thành.
Sắc mặt Giang Thành tái nhợt, hoảng loạn, quay sang nhìn Tô Cẩn.
“Tô tổng, tôi cũng chỉ vì lợi ích của công ty thôi. Tôi và Giang Tuyển đều muốn giúp công ty giành được dự án này. Giờ cô Tô có thể ký được rồi, chúng tôi còn mừng hơn ai hết…”
Ánh mắt Tô Cẩn lạnh lùng nhìn ông ta:
“Vậy là ông định bám lại không đi nữa sao?”
Lời vừa dứt, bầu không khí trong phòng họp lập tức lạnh ngắt, đông cứng.
Mọi ánh nhìn như kim châm đổ dồn lên mặt Giang Thành, nóng rát, xấu hổ không ngẩng đầu nổi.
Đúng vậy, ông ta thật sự không muốn rời đi dễ dàng như thế, nhưng lời của Tô Cẩn thật sự không chừa lại cho hắn chút thể diện nào.
Giang Thành há miệng định nói, cuối cùng chỉ đành c.ắ.n răng, nhìn sang hai anh em Tô Cẩn và Tô Nam, hoàn toàn không có lấy chút ý tứ níu giữ.
Ông ta nghiến răng:
“Cái gì mà bám lại không đi? Tôi là cổ đông của Tô thị! Dù có rời đi cũng phải được chủ tịch Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4692202/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.