“Ầm!”
Một âm thanh chát chúa vang lên, mặt bàn thủy tinh trước mắt vỡ vụn, chai rượu, ly rượu đồng loạt nổ tung, những mảnh thủy tinh b.ắ.n tứ tung, vài mảnh văng lên cắt vào mặt tên thiếu gia kia, m.á.u rỉ thành từng giọt.
Căn phòng VIP tức khắc rơi vào im lặng c.h.ế.t chóc, không khí lạnh căng như đóng băng.
Tên kia sợ đến mặt mày tái mét, không dám thốt một lời.
Vì hắn ta biết mình đã lỡ lời, chạm phải vảy ngược của người đàn ông kia!
Đôi mắt Phó Dạ Xuyên đỏ ngầu, quanh người tỏa ra khí lạnh khiến ai nấy nghẹt thở. Hắn đứng bật dậy, ánh nhìn dữ dội, giọng khàn trầm khẽ run:
“Cậu là cái thá gì mà cũng xứng nhắc đến cô ấy?”
Giọng hắn trầm thấp, lạnh lẽo như băng, đè nặng cả căn phòng.
Hắn bước lên, không nói thêm nửa câu, tung một cú đá mạnh vào người đối phương. Tên thiếu gia bị đá ngã, đau đến run rẩy, mồ hôi lạnh túa ra đầy trán.
Không ai dám mở miệng. Trong cái giới này, ai mà chẳng biết tính của Phó Dạ Xuyên, muốn sống thì đừng chọc giận hắn.
“Lão Phó…”
Lục Kỳ vội bước lên giữ anh lại: “Bình tĩnh đã!”
Hắn ta vừa nói vừa quay sang những người khác:
“Mọi người, cậu ấy uống nhiều rồi, chuyện ở đây để tôi lo. Mọi người cứ về trước đi.”
Bọn họ tất nhiên gật đầu, nhanh chóng rời đi, tiện tay kéo luôn tên thiếu gia đang thoi thóp kia theo.
Căn phòng còn lại chỉ còn hai người, bừa bộn và lạnh lẽo.
Phó Dạ Xuyên cố gắng đè nén cơn bạo nộ, gân xanh nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4647752/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.