Lúc này đã là giữa trưa, mặt trời lên rất cao, làm cho đá có chút nóng. 
Miểu Miểu nằm trên đá, vươn lưỡi liếm nước uống. 
Vân Khê nhớ vừa rồi miệng nó ăn chuột, lại cùng Thương Nguyệt uống chung ao nước, Thương Nguyệt thỉnh thoảng cũng thích hôn cô... 
Cô nhanh chóng đưa Miểu Miểu đến một nơi ở hạ lưu để uống nước. 
Con mèo không uống nhiều nước nên đào hang một lát rồi ngồi xổm bên bờ ao nhỏ chải lông. 
Nó không có ý thức nhận biết chủ nhân của mình, cũng không có ý thức sống theo bầy đàn, nó sẽ đi theo họ nếu muốn, tự chơi nếu muốn chơi. 
Một con vật rất độc lập. 
Cũng giống như con mèo ở vùng quê trong thế giới loài người, nó có thể đuổi bắt chim, bắt chuột, ăn dế trên cỏ, hay ngủ trên mái nhà ngắm cảnh, tất cả đều tùy theo tâm trạng của riêng nó. 
Huống chi hiện tại các nàng cũng không cung cấp cho nó thức ăn cố định, phần lớn thời gian nó đều tự bắt chuột núi. 
Miểu Miểu uống nước xong, tìm một gốc cây râm mát nằm xuống ngủ. 
Thương Nguyệt ngâm mình trong nước một lúc, sau đó ngẩng đầu vẫy vẫy nước, nhìn Vân Khê. 
Vân Khê nhìn nàng, chỉ đưa ra một kết luận: Nàng cần nước hơn người và mèo rất nhiều. 
Nàng không thích hợp ở trên đỉnh núi, nguồn nước trên đỉnh núi quá xa hang động và dòng nước chảy quá nhỏ. 
Giống như cô không thích hợp sống trong hang động dưới chân núi vậy. 
Vân Khê đứng dậy, cõng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-lac-tren-dao-hoang-va-duoc-nang-tien-ca-nhat-ve-my-nhan-ngu/3348487/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.