Một nơi trú ẩn thích hợp 
* 
Vân Khê sửng sốt một lúc, dụi dụi mắt, nhìn lại lần nữa, quả nhiên có một cái hang động cao nửa người ẩn phía sau đám cây xanh. 
Vân Khê quay lại, nhìn Thương Nguyệt. 
Vừa rồi cô và Thương Nguyệt đang đứng ở rìa một vách đá tương đối trống trải, nhìn ra khung cảnh phía dưới núi, lúc này khi quay người nhìn lại thì bụi rậm đã che khuất vách đá, căn bản không nhìn thấy Thương Nguyệt. 
Từ vách đá nhìn ra, ở đây chỉ thấy một mảng xanh xanh. 
Che giấu cực kỳ tốt. 
Vân Khê lấy một chiếc rìu đá chẻ những cành cây ở cửa hang để tạo đường đi. 
Hiện ra trong tầm mắt là cửa vào của một hang động cao bằng nửa người, cửa vào rất hẹp, con người có thể dễ dàng đi qua, Thương Nguyệt miễn cưỡng cũng có thể đi qua. 
Vân Khê chạm vào cửa hang, thấy rằng đó là một công trình kiến trúc bằng đá. 
Không có dấu hiệu đổ rạp trên thực vật ở cửa hang, chứng tỏ chưa có động vật hoang dã lớn nào bò tới đây. 
Cô nhặt một cành cây, ném nó vào trong rồi né sang một bên. 
Không có động vật nào ra khỏi đó. 
Cô quay lại cửa hang nhìn vào trong, ở cửa hang có rất nhiều lá khô bị gió thổi bay đi, sâu hơn vào bên trong tối đen như mực, không thể nhìn thấy gì. 
Vân Khê không dám tùy tiện bước vào. 
Cô huýt sáo và gọi Thương Nguyệt. 
Miểu Miểu ăn xong chuột núi, lao tới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-lac-tren-dao-hoang-va-duoc-nang-tien-ca-nhat-ve-my-nhan-ngu/3344486/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.