Xong rồi, đây chắc chắn không phải là sự ngẫu nhiên, đối phương trăm phần trăm là nhắm về phía mình.
Chuyện đã thế này thì cô chẳng thể tự nhủ để an ủi bản thân được nữa, A Điêu lập tức đạp xe nhanh hơn.
Nhìn thấy bộ dáng rõ ràng là đang muốn bỏ chạy của A Điêu, Chương Trình vốn cũng đang đạp xe liền nheo mắt lại.
Cô ta quả nhiên là phát hiện ra mình!
Chương Trình cũng tăng tốc độ đuổi theo.
Hai người một trước một sau đạp xe nhanh như bay trên con phố đã dần ít người đi, gió ào ào thổi tung mái tóc cô, nhưng nội tâm A Điêu đang vô cùng hoảng sợ.
Người này có thể định vị cô?
Di động của cô chưa từng có rời khỏi người, như thế nào mà đối phương có thể xác định được vị trí của cô chứ?
Trừ phi, đối phương dùng máy bay theo dõi loại nhỏ không người lái để điều tra hành tung của cô từ trên cao.
Thiết bị như vậy có giá trị ít nhất cũng là năm vạn tinh tệ, phù hợp với trình độ tiêu phí của Tưởng gia, không kỳ quái chút nào, nhưng dùng nó để đối phó với một tay mơ như cô vậy thì đã quá để mắt đến cô rồi.
Người này sợ là một sát thủ chuyên nghiệp.
A Điêu lập tức dùng Bluetooth kết nối với điện thoại của bản thân, bấm gọi một dãy số. Cô báo quan, báo tên phòng làm việc của Tư Mã Châu Lăng Thành.
“Đúng vậy, có một người tên Chương Trình, tôi biết gã ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-linh-khi-tro-lai/1991234/chuong-18.html