Ngày hôm sau.
- Khiêm ơi! Anh chuẩn bị xong chưa?
Đứng trước cửa phòng của Gia Khiêm, cô gõ cửa muốn đỏ cả da tay rồi nhưng bên trong đấy vẫn không một lời hồi đáp.
Mục đích anh và cô vạn dặm xa xôi trở về đây là để giúp Gia Kiệt tham dự tiệc mừng thọ của một người bạn chí cốt thời trẻ.
Bận việc nhưng không thể vắng mặt, Gia Kiệt chỉ có thể nhờ vả vào con trai, vì lúc nhỏ ông cũng từng dẫn vợ con đến đấy.
Mễ Bối cũng được phép đi theo nhưng cô phải đeo mặt nạ lông vũ để che giấu thân phận, vì tại đó có rất nhiều nhà báo, tay săn ảnh khét tiếng.
Nhưng chỉ còn đâu đó mười lăm phút nữa là đến giờ cử hành buổi lễ, là bậc con cháu nếu như đến trễ thì thật không phải phép.
Nóng ruột lo cho an nguy của Gia Khiêm, cũng như mặt mũi của cha, Mễ Bối đành phải nhờ vệ sĩ phá cửa xông vào.
Trông thấy Gia Khiêm nằm lì trên giường, đồ ngủ trên người vẫn chưa được thay ra, cô định càm ràm thì phát hiện anh có chút gì đó rất bất thường.
- Gia Khiêm! Gia Khiêm anh sốt rồi.
Cơ thể Gia Khiêm nóng như lửa đốt, mồ hôi mồ kê đổ ra rất nhiều, ướt đẫm cả quần áo trên thân, cô hốt hoảng nhìn vệ sĩ cầu cứu.
- Giúp anh ấy, gọi bác sĩ đi!
Thế mà vệ sĩ vẫn lẳng lặng đứng đấy, giây sau thì lạnh nhạt bước đến, thô bạo kéo lấy Gia Khiêm mang vào nhà vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-thong-doc-roi-vao-bien-tinh/2704016/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.