Nửa năm sau.
Trong thư phòng, Lăng Sở Dạ ngồi ở sô pha với bộ quân phục đen tuyền trang nghiêm, cùng dáng vẻ cao ngạo, tay kẹp ly rượu vang mọng đỏ, lắc lư theo từng nhịp, mái tóc vuốt ngược nam tính. Đẫm nét cuốn hút của một người đàn ông trưởng thành.
Sau một khoảng thời gian dài sống trong đau thương, vắng bóng Mễ Bối, bầu bạn với men rượu, thuốc ngủ, và cả thuốc lá thì hiện tại người đàn ông ấy đã lấy lại được phong thái uy lực trước kia.
Vực dậy được ý chí, Lăng Sở Dạ đã từng bước đưa Serya trở thành nước dẫn đầu về nền quân sự trên thế giới, khiến đối phương đều phải dè chừng, muốn tạo dựng mối quan hệ thân thiết.
Nhưng kể từ rất lâu, chưa một ai thấy được nụ cười thoải mái trên viền môi của anh nữa, chỉ là một gương mặt lạnh tanh, hay những cái nhếch mép công nghiệp.
Lăng Sở Dạ suy tư trong cảm giác mất mát, vừa ngắm nhìn khẩu súng trong tay, món kỉ vật duy nhất thuộc về Mễ Bối mà anh lưu giữ.
- Mễ Bối! Anh nhớ em...
Bỗng anh lắc đầu, cười khẩy chính mình, khi một tấm hình về người con gái ấy, anh cũng không có được.
Cạch.
Chưa đầy phút sau, thì Chu Tiết đẩy cửa bước vào, trong nháy mắt, Lăng Sở Dạ đã thu liễm được dòng cảm xúc, trở về với bộ dạng bình thường.
Chu Tiết gấp gáp, đẩy đến trước mặt Lăng Sở Dạ một tập bao thư dán kín, nghiêm túc báo cáo:
- Đây là toàn bộ những bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-thong-doc-roi-vao-bien-tinh/2704024/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.